Cung Ngô Đồng mặt lạnh tanh, chuẩn bị xuống tay tiễn cái tên không có ham muốn chiếm hữu thân thể của mình đi luôn.
Lời của Lý Nam Chi y chẳng hề tin dù chỉ nửa chữ. Cái gì mà một câu của y giúp hắn lay lắt kéo dài hơi tàn, đối với người xem thấu thiên mệnh bao năm nay như Cung Ngô Đồng, lời hắn nói chẳng có căn cứ gì.
Y sống từng ấy năm mà chỉ gặp duy nhất một người có hai số mệnh, chính là dòng sông rẽ hai nhánh của Minh Tu Nghệ.
Số mệnh như vậy là bởi được ông trời thương xót, năm xưa Cung Ngô Đồng còn quá nhỏ, không sợ trời không sợ đất, đã buột miệng chỉ ra con đường sống cho Minh Tu Nghệ. Nhưng dù Cung Ngô Đồng không nói thì vẫn có một phần hai cơ hội Minh Tu Nghệ sẽ chọn con đường đó.
Những thứ Cung Ngô Đồng nhìn thấy chỉ là số mệnh được định sẵn, và nếu đã là thiên mệnh sẽ không thể thay đổi, vậy nên y dám khẳng định Lý Nam Chi đang nói dối.
Lý Nam Chi không hiểu vì sao Cung Ngô Đồng lại bất thình lình nổi đóa, cứ ngỡ y đang giận vì chuyện của Giang Tỵ nên nhẹ giọng giải thích: "Năm xưa Giang Tỵ bắt cóc tiểu thánh tôn là do tự hắn bày trò, chứ tôi không hề mảy may có ý định muốn hại tiểu thánh tôn."
"Ồ." Cung Ngô Đồng nói: "Ngươi đã muốn lấy cả máu trong tim của ta mà vẫn còn bảo không muốn làm ta bị thương?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT