Cung Ngô Đồng cơ bản chẳng nghe vào những lời sau đó của Minh Tu Nghệ.
Ba chữ "lễ đầy tháng" chẳng khác nào mưa đá rơi lộp độp làm y sứt đầu mẻ trán, ngu luôn cả người, trong đầu thì cứ lởn vởn một câu:
"Mình là cầm thú ư mình là cầm thú ư?"
Thật ra hai người chỉ cách nhau có mười tuổi, nhưng ba chữ "lễ đầy tháng" quá sức kích thích, khiến Cung Ngô Đồng bắt đầu dao động, tự nghi ngờ không biết mình có phải một tên cầm thú già không bỏ, nhỏ không tha hay chăng.
Minh Tu Nghệ vừa dung hòa được hàn băng linh chủng, hiện tại sức cùng lực kiệt, có thể ngã gục bất cứ lúc nào.
Vậy nên cậu không hề nhận ra vẻ mặt bất thường của Cung Ngô Đồng, vẫn cứ tự mình lẩm bẩm: "Năm xưa thánh tôn xem số mệnh và nhân quả cho con, biết rằng con sẽ bỏ mạng vào năm mười sáu, là người đã mở miệng chỉ dẫn cho con một con đường sống."
Cung Ngô Đồng chẳng biết có phải vì lạnh hay không mà chợt thấy rùng mình, tuy băng đã tan nhưng hơi lạnh vẫn còn đọng lại, xộc lên não y buộc y phải tỉnh táo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play