Cây lê một lần nữa phủ đầy hoa trắng.
Một chú khổng tước từ trên trời bay xuống, đậu lên lan can và xòe đuôi tạo dáng.
Cửa hông được điêu khắc hoa văn tỉ mỉ trong phòng Cung Ngô Đồng đang mở toang. Y mặc thêm áo khoác ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, biếng nhác quan sát Minh Tu Nghệ chạy qua chạy lại trong vườn, dùng ngón tay kẹp lấy một đốm sáng xanh biếc và nghiêm túc hỏi: "Ban nãy nó bất thình lình ôm ta, theo ngươi thấy có phải là vì tình đầu chớm nở rồi không?"
Sợ Cung Ngô Đồng bị thương, Minh Đăng đã phủ xuân ý khắp cả khu vườn để xua đi hơi lạnh còn đọng lại. Giờ nghe Cung Ngô Đồng lại bắt đầu lải nhải nói hươu nói vượn, cậu phiền tới mức muốn tự hủy thần thức.
Minh Đăng uể oải đáp: "Tiểu thánh tôn, Minh Tu Nghệ chỉ mang lòng cảm kích và kính trọng dành cho thầy của mình, chứ không phải là... Không phải là..."
Cung Ngô Đồng chống tay xuống đất và hớp một ngụm rượu, rồi hùng hồn nói: "Nhưng hồi nãy nó mới nhào vào lòng ta, còn khóc lóc, còn... A! Nó lại nhìn trộm ta kìa! Đây lại chẳng phải là đã chớm nở tình đầu ư?"
Minh Đăng: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play