Hàn đàm gợn sóng lăn tăn.
Cung Ngô Đồng biếng nhác leo lên đá ngồi, rũ mắt nhìn Sở Dự một mình nhảy xuống hàn đàm vớt kiếm, chặc lưỡi nói: "Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao thằng út nhà ta không chơi lại tên này rồi."
Giỏi tiến thoái, xem thấu lòng người, càng rành nhẫn nhục chịu đựng, có mười Minh Tu Nghệ chăng nữa cũng sẽ bị gài bẫy hết cả mười mà thôi.
Nhìn đôi mắt màu tím cùng với mị ma văn giữa mày của Cung Ngô Đồng, Minh Đăn cứ ngỡ y sẽ bị ảo giác do mị cốt tạo ra chi phối, tình nguyện vì Minh Tu Nghệ làm bất cứ chuyện gì. Nhưng ngẫm lại mới thấy, Cung Ngô Đồng là sa vào ảo giác chứ nào phải không còn đầu óc, tính tình sẽ không bị ảnh hưởng.
Từ nhỏ đến giờ cái gì Cung Ngô Đồng cũng chịu ăn, chỉ tuyệt đối không chịu khổ, mấy việc nặng nhọc như lặn xuống hàn đàm vớt kiếm dù có nhìn từ góc độ nào chăng nữa y cũng tuyệt đối không làm.
Bấy giờ Minh Đăng mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Trong sơn động không thể sử dụng linh lực để làm ấm người, đám đệ tử đang quỳ bắt đầu run lẩy bẩy vì cóng, có kẻ nhìn thấy Sở Dự gần như bị đông cứng dưới hàn đàm mà vẫn phải cặm cụi mò kiếm thì ngước đầu lên trừng mắt lườm Cung Ngô Đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT