Hôm nay Như Tuyết cùng các bạn đi mua sắm để về quê nội Âu Dương Ngọc Quyên. Cô cùng bạn bè đi sắm áo quần váy vóc, từ cửa hàng này đến cửa hàng khác. Còn hai đứa con trai trong nhóm thì đi xách đồ. Lưu Quyền phục sát đất với khả năng mua đồ không biết điểm dừng của mấy cô bạn thân. Còn Âu Dương Chí Bình chẳng ngạc nhiên gì mấy khi ở nhà cậu cũng có hai người nữa giống như vậy. Được đi shopping dù có buồn đến đâu cũng cười tươi như hoa.

Như Tuyết rủ các bạn đi shopping nhưng mà vẫn là người có ít đồ nhất. Cô đang muốn lấy bộ đồ vừa được nhân viên trưng bày thì có người khác nhanh tay lấy mất. Đến khi cô chọn một bộ khác cũng bị người đó lấy. Đến cả bộ váy cô đang giữ cũng bị người đó lấy quyền lực ra uy hiếp. Âu Dương Ngọc Quyên và Giang Kim Nhàn nhìn thấy cảnh này cũng bất lực nhìn cô.

Cả hai người nhìn Như Tuyết không phải là vì sợ cô gái đó, mà cả hai nhìn vì thấy Như Tuyết quá dễ dàng khi để người khác đối xử với mình như vậy. Nhưng Âu Dương Ngọc Quyên và Giang Kim Nhàn đâu biết Như Tuyết thực ra là một tiểu quỷ. Cô đây là đang giúp cửa hàng của Kiều Trang tăng doanh số. Và hầu hết đồ ở đây, cô có hết rồi.

- "Tiểu thư, đây là đồ bà chủ chuẩn bị cho em"

- "Cảm ơn chị

- "Tiểu thư lần nào cũng đến đây giúp cửa hàng gia tăng doanh thu cả."

- "Em đi trước đây, tạm biệt chị. À đúng rồi, khi nào có mẫu váy mới chị nhớ nhắn tin cho em nha."

- "Chị nhớ rồi"

- "Bye bye"

Như Tuyết lấy túi đồ rồi đi ra ngoài. Sau đó mọi người mới biết đây là cửa hàng của Kiều Trang. Chả trách cô hôm nay lại không quan tâm đến mấy bộ đồ đó. Cô vốn định về nhà luôn nhưng lúc đi qua cửa hàng thời trang nam, cô lại muốn vào. Cô lướt qua một lượt quanh cửa hàng mới thấy mấy bộ quần áo hợp với Tư Duệ.

Như Tuyết nhờ nhân viên tư vấn cho mình nên lấy bộ nào. Và cuối cùng cô chốt lại, cô sẽ lấy bộ áo len trắng và quần tây đen. Cô đang có dự tính sẽ cùng anh diện đồ đôi trong ngày đầu tiên của năm mới. Một ý kiến cực kỳ hay, nhưng... Nếu năm nay anh không về quê cùng mọi người thì mọi việc cô làm bây giờ xem như bỏ rồi. Nhưng cô cứ đành đánh cược một phen vậy.

Như Tuyết vui vẻ đưa ra quầy thanh toán rồi cùng các bạn đi về. Trên đường về khi cô đang nhắn tin cho anh thì Âu Dương Ngọc Quyên tò mò hỏi.

- "Bà nhắn tin với ai mà say mê thế? Người yêu à"

- "Làm gì có, chúng ta đi tiếp thôi"

- "Không có thì thôi, mà mặt cậu sao đỏ ửng vậy. Cảm lạnh rồi à"

- "Mình bình thường, chúng ta về thôi. Trưa nay bên nhà ông bà ngoại mình có tổ chức một bữa tiệc họp mặt nên mình phải về sớm. Đến muộn là bị gia đình nói cả buổi luôn."

- "Ồ "

Đúng 3 ngày từ lúc kì nghỉ bắt đầu, Như Tuyết đang chuẩn bị đồ để đi chơi. Cô cùng các bạn sẽ ở đó 9 ngày, nên cô chuẩn bị chín bộ đồ khác nhau. Còn có cả trang sức, phụ kiện nên va li rất nặng. Cô được tài xế đưa đến gần cổng chính Âu Dương gia cô liền bảo tài xế dừng lại. Sau đó cô tự mình kéo va li đến gần đó. Lúc này mọi người cũng từ trong nhà bước ra.

Như Tuyết:

- "Cháu xin lỗi vì đến muộn "

Đặng Cẩm:

- "Còn 10 phút nữa mà. À đúng rồi còn một người nữa mọi người chờ chút rồi chúng ta cùng đi."

Giang Kim Nhàn:

- "Bác ơi, khoảng mấy tiếng là mình đến nơi ạ"

Đặng Cẩm:

- "Khoảng 5 tiếng đấy"

Giang Kim Nhàn:

- "Vâng "

Có một chiếc xe sang trọng dừng trước mặt mọi người. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng bước xuống xe. Nhìn người này tim Như Tuyết lại đập thình thịch lên. Người có thể làm tim cô đập liên như vậy chỉ có một người, không ai khác đó chính là Tư Duệ. Anh mới từ Mỹ về đã đến đây ngay lập tức.

Trương Khiết:

- "Mấy đứa ai muốn đi với chú Tư Duệ để bà sắp xếp."

Âu Dương Ngọc Quyên:

- "Chúng cháu đã thảo luận rồi, năm người bọn cháu sẽ ngồi một xe."

Đặng Cẩm:

- "Tối đa năm người bao gồm cả tài xế, nên một trong năm đứa phải đi chung xe với Tư Duệ"

Tư Duệ ra hiệu cho Như Tuyết đi chung với mình. Cô tỏ ra như mình không hiểu mà quay sang nghe các bạn bàn bạc. Anh đã hứa với cô, anh sẽ không tiết lộ chuyện hai người yêu đương cho mọi người. Anh mà biết trước có chuyện này anh sẽ không đồng ý với cô đâu.

Mấy người bạn của Như Tuyết gian xảo nhìn cô. Mấy người bạn chúc cô may mắn rồi đẩy cô vào trong xe của anh, rồi đóng cửa. Cô vẫy vùng trong vô vọng. Đặng Cẩm cũng đã chia xe cho mọi người. Âu Dương Vũ và Trương Khiết đi chung một xe. Vợ chồng Âu Dương Chấn và Đặng Cẩm đi chung một xe. Bốn người bạn của con cùng đi chung một xe. Còn cô và anh bất đắc dĩ phải đi chung một xe.

Từng chiếc xe một xuất phát về quê. Như Tuyết xin sắc mặt của Tư Duệ, cô biết chắc chắn anh đang giận dỗi. Đâu ai như Tư Duệ đâu, mới về thì bị người yêu xa lánh. Anh tăng tốc độ của xe lên khiến cô giật mình suýt chút nữa ngã về phía trước. Cô cảm thấy rất nguy hiểm khi anh đi nhanh như vậy.

- "Chậm lại đi anh, nhanh quá rồi "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play