Cũng chỉ là có mấy ngày không gặp nhau mà thôi, Dụ Thiền lại cảm thấy giọng nói này như cách xa cả thế giới. Kiểu an ủi dịu dàng, ấm áp, lưu luyến ấy, nhẹ nhàng lướt qua trái tim cô, chỉ vỏn vẹn ba từ đơn giản lại khiến cô đến cuối cùng cũng không cầm được nước mắt. Trong phút chốc, cô vỡ òa, từng giọt từng giọt lã chã rơi xuống, hệt như từng mảnh pha lê vỡ vụn.
Những lời này như thể mở ra một lỗ thông hơi, cuối cùng Dụ Thiền cũng có thể giải tỏa nỗi hoang mang và bất lực tích tụ trong lòng từ sáng cho đến bây giờ. Khi cảnh sát đến gặp cô để điều tra, họ đều khen ngợi rằng cô là người bình tĩnh, làm việc rất chuyên nghiệp.
Chỉ có bản thân cô mới biết, sự bình tĩnh đó là vì cứ luôn cắn đầu lưỡi, dùng đau đớn ép mình tỉnh lại. Cô cũng giống như bất kì những người sợ hãi nào khác, cũng muốn khóc thật lớn một trận để trút đi nỗi sợ hãi trong lòng.
Nhưng cô tuyệt đối không thể, cô cần phải hợp tác với cảnh sát, cần phải tận dụng thời gian hai mươi bốn tiếng. Có như vậy việc tìm kiếm mang Dụ Bách quay trở về mới có thể đạt được hiệu quả cao nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT