Ngọn đèn sáng trắng soi rõ các góc trong phòng bếp, Tang Ngâm bị đè bên dưới người Hoắc Nghiên Hành, cơ thể của anh bao quanh lấy cô, trong phạm vi tầm mắt đều là khuôn mặt anh, trong từng nhịp thở cũng có hơi thở đặc thù chỉ thuộc về mỗi anh.
Không biết là vì bị hành động đột xuất của Hoắc Nghiên Hành mê hoặc hay sao, mà Tang Ngâm lại không đẩy anh ra ngay, trái lại cô còn dùng tay sờ nốt ruồi nhỏ phía dưới vành tai của anh, bỗng hỏi: “Từ khi nào ở đây lại có thêm một cái nốt ruồi vậy, sao hồi trước tôi chưa từng nhìn thấy nhỉ?”
Cấu tạo cơ thể giữa người với người quả thật là khác nhau một trời một vực, Tang Ngâm tự nhận bản thân có làn da đẹp, nhưng sự bài tiết hormon lại không ổn định, sau kì kinh nguyệt cô sẽ bị nổi một vài nốt mụn chướng mắt, thế nhưng Hoắc Nghiên Hành thì không, anh và Trần Tự Chu giống với Trần Hoà, đều có làn da trắng nõn hiếm thấy, chỉ cần xuất hiện thêm bất cứ dấu vết nào cũng cực kỳ rõ ràng. Biết bao lần anh phải khiến người khác ghen tị đến cùng cực với vốn liếng sẵn có của mình, trên làn da chẳng có thứ thừa thãi nào, sạch sẽ như quả trứng gà được lột vỏ.
Trần Hòa rất thích chụp ảnh, trong nhà họ Hoắc có một bức tường chuyên dùng để treo ảnh, có hình chụp bà và Hoắc Chấn Khải đi du lịch, bên cạnh đó còn có những ghi chép về quá trình trưởng thành của Hoắc Nghiên Hành và Trần Tự Chu từ bé đến lớn.
Hoắc Nghiên Hành không mấy ưa thích việc chụp hình, trước ống kính lúc nào trông anh cũng như một ông cụ, ngày còn nhỏ Tang Ngâm thường chạy qua nhà họ Hoắc, Trần Hoà bèn bắt cô chụp cùng Trần Tự Chu, cả hai phối hợp diễn trước máy ảnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT