Ánh trăng từ cửa sổ nhỏ hẹp trên đỉnh nhà kho hắt vào không gian tối tăm, lại bị bóng tối vô tận cắn nuốt. Vẻ mặt Tần Lộ Minh ẩn giấu trong bóng đêm như sắp biến mất, xung quanh yên lặng đến đáng sợ, giống như bình yên trước bão táp.
Trang Vu bình tĩnh lộ nửa thân trên từ trong ngực Thích Dung Thịnh, cố gắng bình thường đối mặt với chú Tần vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Tuy rằng không nhìn thấy biểu cảm của ông, nhưng Trang Vu có thể cảm nhận được ánh mắt kia, xuyên qua màn hình ấm áp bao phủ cậu. Tựa như lần đầu tiên gặp mặt, có lẽ Tần Lộ Minh hoàn toàn không ý thức được ánh mắt của mình sẽ không tự chủ mà trở nên ấm áp.
Cơ hội để lựa chọn tín nhiệm có lẽ chỉ cần một ánh mắt, nhưng nếu phản bội lại phải trả giá bằng không biết bao nhiêu thất vọng cùng tuyệt vọng.
Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Trang Vu, Tần Lộ Minh khẽ mỉm cười một chút, giống như cuối cùng cũng buông bỏ được gánh nặng sầu lo, thần thái bình thản mà thoải mái mở miệng nói: "Ngài Tiểu Thích, có một thứ mà tôi vốn dĩ định ném vào đầu tên khốn Thích Định Minh, để ông ta mở to hai mắt nhìn rõ những việc chết tiệt ông ta đã làm. Nhưng bây giờ, tôi đã thay đổi suy nghĩ, có lẽ nó có giá trị hơn với người trẻ như cậu. ”
"Gọi tôi Thích Dung Thịnh là được rồi." Thích Dung Thịnh dừng một chút rồi nói: "Ngài Tần giao thứ như vậy cho tôi chỉ sợ không thích hợp lắm. Cho dù Thích Định Minh, ông ấy chỉ là cha trên danh nghĩa của tôi, huống hồ quan hệ giữa tôi và cha cũng không hòa hợp. Dù gì cũng là mâu thuẫn giữa trưởng bối, ân oán của thế hệ trước do các người tự mình giải quyết không phải sẽ tốt hơn sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT