"Nói chuyện chút đi." Thích Dung Thịnh ngồi xuống, bưng cà phê nhấp một ngụm, không thèm ngước mắt nhìn kính râm già nua suy sụp trên màn hình đối diện nói: "Tuy rằng Chúc Chúc không kiên nhẫn để ý tới ông, nhưng tôi lại rất hứng thú đối với nỗi khổ tâm của ông đấy.”
Kính râm, cũng chính là Tần Lộ Minh hít sâu một hơi, kính râm trong tay như bị bóp nát.
Thích Dung Thịnh kiên nhẫn chờ một lát, cuối cùng cũng nghe được giọng nói run rẩy khàn khàn của Tần Lộ Minh vang lên: "Tôi cho rằng... Đây là con đường có thể khiến thằng bé sống sót..."
"Không, chung quy vẫn là tôi hại đứa nhỏ này, là tôi, hại nó..."
Một giọt nước mắt vẩn đục rơi xuống, Tần Lộ Minh nhắm mắt lại, lẳng lặng hồi ức, hoặc nên nói là ——
Sám hối.
Năm xưa bởi vì thí nghiệm ánh sáng mà ông ta bị hỏng mắt, cho nên quanh năm đeo kính râm, cái trên tay đã thay không biết bao nhiêu thế hệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT