Sau khi đóng chốt cửa, vừa quay đầu lại, Tô Anh đã nhìn thấy hai thiếu niên một trái một phải đứng ở cửa phòng, bình tĩnh nhìn cô, trong mắt Hàn Kinh Thần toàn là sợ hãi và bất lực, Cố Tri Nam cũng rất lo lắng.

Tô Anh nhìn ra hai đứa trẻ này đang lộ ra biểu cảm quan tâm lo lắng, cô cũng bất đắc dĩ: “Hai đứa không ngủ được, dì cũng hết cách giải thích cho hai đứa, tự hai đứa cũng nghe được rồi, chính chú hai của mấy đứa cũng không biết là bị kêu đi vì chuyện gì, dì lại càng không có khả năng biết được, nếu mà có biết, cũng không thể nói cho hai đứa, đi ngủ đi.”
Hàn Kinh Thần không ngủ được, lo lắng nói: “Ba của con cũng bị kêu đi vào đêm nọ, sau đó không còn trở về nữa, chú hai sẽ không như thế phải không?”
Tô Anh vò tóc của cậu: “Cái miệng con nói bậy nói bạ cái gì, an ninh bây giờ tốt lắm, nào có nhiều nhiệm vụ nguy hiểm thế, đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa.”
Hàn Kinh Thần không kìm lòng được mà cứ suy nghĩ vẩn vơ: “Nhưng mà con thấy sợ lắm, con sợ nếu chú hai chết rồi, dì sẽ tái hôn.”
Tô Anh thầm nghĩ thằng nhóc thối Hàn Kinh Thần này có giác quan thứ sáu quá mạnh, có lẽ cô sẽ, nhưng hẳn là sẽ không tái hôn, lại nói nữa, Hàn Cảnh Viễn có mệnh sống lâu trăm tuổi, không dễ chết đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play