Trên trán lão đạo sĩ bây giờ đổ đầy một tầng mồ hôi mỏng, dáng vẻ bình tĩnh thường gặp của lão thần đã dần dần mất đi, bằng mắt thường có thể thấy đạo bào chỉnh tề mặc trên người ông ta đã bị xé ra.
Đạo bào này là dùng pháp khí đặc thù chế thành, vô giá, là tổ tiên truyền xuống, nhưng giờ phút này ông ta có thể rõ ràng cảm nhận được linh lực trên đạo bào trên người mình dần dần tản ra từ sau khi đoàn người này đến, cuối cùng triệt để tản ra hết, đạo bào thành phế vật.
Ánh mắt của lão đạo sĩ dừng trên người thanh niên, người mà từ sau khi tới đây liền tìm đại một chỗ và đứng sang một bên, trên người đối phương có linh lực tu vi mạnh, gần như muốn áp chế làm ông ta không có cách nào nhúc nhích, đối phương mạnh đến mức ông ta thậm chí kém hơn da lông người ấy.
Lão đạo sĩ bắt gặp hai mắt lạnh lùng của Tạ Thanh Phong, chân liền mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống, vì thể diện, không muốn mất mặt trước mặt đồ đệ, ông ta dứt khoát khoanh chân ngồi xuống đất, mà cảnh này làm cho Mục Trọng phấn khởi, nghĩ là ông ta muốn bắt đầu thi pháp?
Ai ngờ, ngay sau đó, nghe thấy một tiếng nói cách đó không xa truyền đến: "Hai lựa chọn, chính mình thành thành thật thật đền tội và thừa nhận bản thân cùng Mục Trọng hại người, hoặc là... tôi phế tu vi trên người ông, theo tuổi của ông vốn không nên sống đến bây giờ, một khi tu vi không còn, tương đương với sống thọ và chết tại nhà."
Nếu không phải nghĩ phế lão đạo sĩ sẽ chết ngay ở nơi này làm xui xẻo thì Tạ Thanh Phong cũng lười mở miệng.
Với lại lão đạo sĩ này trước đây chưa từng làm hại mệnh ai, thậm chí còn làm không ít việc tốt, cũng không biết già rồi lại vì những vật ngoài thân kia mà tiếp nhận tâm tư hại người của Mục Trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play