Cảnh Tỳ không thể nghĩ về cảnh đó, khi nghĩ về nó anh liền cảm thấy mình đúng là một thiên tài, dần dần nắm bắt được bản chất của việc nắm lấy trái tim của một người trước tiên phải nắm lấy dạ dày của anh ấy.
Tạ Thanh Phong đối với vẻ thờ ơ của Cảnh Tỳ thở dài một tiếng: Cậu là sợ anh sẽ mệt mỏi, mặc dù cậu thích ăn, nhưng buổi sáng tùy tiện giải quyết một chút cũng không phải không được.
Nhưng rõ ràng là Cảnh Tỳ rất thích thú điều đó, nghĩ thông suốt điểm này Tạ Thanh Phong chỉ có thể mặc kệ anh, nếu đối phương đã quan tâm chăm sóc cậu như vậy, Tạ Thanh Phong sẽ lên kế hoạch trả ơn Cảnh Tỳ từ một khía cạnh khác.
Sau khi cơm nước xong, Tạ Thanh Phong nghĩ về những việc cần làm hôm nay, dặn dò: "Sau khi tìm được Mục Trọng và giải quyết với những người bên cạnh gã ta, khi trở về hãy nhớ nhắc tôi mua sách giáo khoa nhé."
Cảnh Tỳ đang mặc áo khoác thì khựng lại một chút: "...Thật ra thì ngày mai mua cũng được, không cần gấp." Mua sớm một chút, nhất định vừa trở về Quốc sư sẽ bắt anh học ngay lập tức, đây không phải là giết anh rồi sao? Nghĩ đến những ký hiệu kia anh nhìn đến liền đau mắt, giống như đọc kinh thánh, vừa nghĩ tới liền cảm thấy da đầu tê rần, cho nên kéo dài một ngày thì đỡ một ngày.
Tạ Thanh Phong nhìn rõ tâm tư của anh: "Hay là anh không muốn đi theo, tôi cho anh nghỉ một ngày, anh trực tiếp đi mua?"
Cảnh Tỳ lập tức chịu thua: "Vậy thì mua đi." Giỡn à, để Quốc sư một mình đi, thằng nhóc Hách Cát Hâm đó không mừng lên tận trời mới là lạ? Có thể độc chiếm Quốc sư, sợ rằng tên kia có thể khoe một tuần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play