Khi ba người Tạ Thanh Phong ăn xong đi ra, ba người Mục Đổng vẫn đứng đợi ở cửa gian ngoài, nhìn thấy Tạ Thanh Phong lập tức đứng dậy, đi về phía bên này.
Khi đến gần hơn, Mục Đổng nói xin lỗi: "Cậu Tạ à, vừa rồi thực sự xin lỗi. Ba người đó... là họ hàng xa của tôi. Tôi không ngờ họ lại đối xử không lịch sự với cậu Tạ như vậy. Cậu Tạ yên tâm, gia đình tôi vốn dĩ cũng không thân thiết lắm với gia đình họ, sau này chúng tôi cũng sẽ không giúp đỡ họ nữa.”
Mục Đổng lo lắng đại sư sẽ vì chuyện của gia đình ba người Mục Trí Lam mà ghét lây luôn đến gia đình họ, ban đầu ông ta vốn muốn tranh thủ hai ngày nữa sẽ gặp đại sư vì có việc cần, ai ngờ chưa kịp gặp thì đã xảy ra chuyện này trước.
Tạ Thanh Phong cũng không vì chuyện của Mục Trí Lam mà giận chó đánh mèo ba người Mục Đổng, hơn nữa, cho dù không phải vì họ, Mục Trí Lam ngay từ đầu cũng đã có oán hận với cậu, nên chuyện này ngay từ đầu cũng không liên quan gì đến Mục Đổng.
"Ông Mục không cần phải như vậy, chuyện của Mục Trí Lam không liên quan gì đến ông, đó chỉ là ân oán cá nhân của chúng tôi mà thôi." Ánh mắt cậu dừng ở trên khuôn mặt của Mục Đổng, nhìn thấy ông ta muốn nói lại thôi, tối nay cậu có tâm trạng tốt, hiếm khi lại mở miệng: "Còn muốn tôi giúp chuyện gì ư?"
Trong mắt Mục Đổng lộ ra vẻ kinh ngạc vui mừng: "Cái này, cái này... thật ra tôi định hai ngày nữa sẽ liên lạc với cậu Hách trước, nhưng không ngờ đúng lúc gặp được cậu ở đây. Đúng là có một số việc rất muốn nhờ cậu giúp đỡ, cậu Tạ có tiện nói chuyện riêng một chút không? Chuyện này có liên quan đến con trai thứ hai của tôi."
Tạ Thanh Phong nhìn về phía phòng ăn vừa mới đi ra, dẫn đầu quay lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT