Tạ Thanh Phong hiển nhiên không ngờ rằng ông chủ Doãn không nói một lời nào
đã trực tiếp tặng một tòa nhà, nhưng nghĩ đến ông chủ Doãn đúng là không thiếu
tiền, mà Doãn Kim Huy suýt chút nữa đã tự hố chết chính mình, nên họ cảm thấy
việc dựa vào con trai mình kế thừa gia nghiệp sau này là không trông mông gì
rồi.
Chi bằng là làm điều gì đó có ý nghĩa, tích lũy nhiều công đức hơn cho con
cháu.
Ông chủ Doãn đúng là nghĩ như vậy, ông ta và vợ trước kia vất vả kiếm nhiều
tiền như vậy cũng đều là vì cho con trai mình, muốn cho nó một cuộc sống tốt,
nhưng kết quả thằng ngốc này lại ngu ngốc đến mức vì loại người như Tạ Duy Hoan
mà đặt cả tính mạng của mình vào.
Trải qua tình huống tồi tệ như vậy, ông ta cũng coi như là đã sáng mắt, cho
dù sau này ông ta có để lại cho con trai mình một núi vàng núi bạc, nếu đối
phương không thay đổi tính tình, thì e rằng sau này có thể miệng ăn núi lở, hơn
nữa, còn có khả năng không những không bảo vệ được những gia nghiệp này mà còn
bị người khác dòm ngó, không chừng một ngày nào đó sẽ vì những đồng tiền này mà
mất mạng.
Một khi đã như vậy…… thì còn giữ lại cho anh ta làm gì nữa? Không bằng trực
tiếp lấy tiền đổi cho anh ta một cái nghề tốt, để sau này thằng cháu này sẽ tự
dựa vào bản thân mình vậy.
Doãn Kim Huy đang nằm trong bệnh viện vì hai trăm vạn đó mà mặt ủ mày ê,
đột nhiên hắt hơi, trở mình, lại thở ngắn than dài lần nữa: Ai lại mắng mình
nữa vậy? Hu hu, mình thảm quá mà, nếu đến tiệm trà sữa làm công, thì bao giờ
mới trả nổi hai trăm vạn đây?
Kết quả khi tỉnh dậy, anh ta nhìn thấy rất nhiều tin nhắn trên điện thoại,
dặn dò khi chuyển sang chuyên ngành khác đừng quên bạn học, tuy chỉ thân thiết
vài ngày nhưng dù sao cũng là duyên phận.
Doãn Kim Huy: ??? Cái gì mà chuyển sang chuyên ngành khác?
Chờ vài phút sau, khi biết được tin tức từ những tin nhắn mà các bạn học và
bạn bè gửi tới, cả người Doãn Kim Huy đều không được khỏe.
Trong thời gian anh ta nằm viện, cha của anh ta, người cha ruột thịt của
anh ta đã làm ba việc lớn: Thứ nhất, giúp anh ta chuyển ngành học; thứ hai,
quyên góp một tòa nhà; thứ ba, giúp anh ta từ ngoại túc chuyển sang nội trú.
Doãn Kim Huy hai tay run rẩy, bấm số của ông cha già của mình, khi người
bên kia kết nối, sắc mặt anh ta tái mét: "Cha, con có còn là con ruột của
cha không? Cha đổi ngành cho con thì cứ đổi đi, dù sao thì con cũng không thích
ngành đó, nhưng tốt xấu gì cũng phải nói với con một tiếng chứ? Huống chi, đang
êm đẹp sao tự nhiên cha lại cho con nội trú? Bây giờ ký túc xá còn chỗ ở sao?
Con biết sai rồi, tại sao ngay cả quyền lựa chọn ở nhà con cũng không có
vậy?"
Ông chủ Doãn ở bên kia vẫn mỉm cười lắng nghe, đợi Doãn Kim Huy nói xong:
"Ồ? Quyền lựa chọn? Quyền lựa chọn của con là dừng bút(ngu ngốc) giúp người
ta tiếp tục cuộc sống, suýt nữa thì mất mạng? Cha mẹ còn nhận đứa con ngu xuẩn
như con, đã là tổ tiên thắp hương cao ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.