Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 55


9 tháng

trướctiếp

Hàng xóm tên là Ô Thụ, anh ta từ khi nghe được mấy lá bùa đuổi quỷ, trong lòng liền hoang mang, rối loạn. Trong khoảng thời gian này anh ta xác thực rất sợ quỷ, đặc biệt là anh ta rất áy náy, hơn nữa ngủ không được, luôn cảm thấy căn phòng này trong hai ngày nay đặc biệt lạnh.

Nhưng anh ta hiển nhiên không tin hai người vừa mới chuyển tới sẽ vẽ ra được bùa đuổi quỷ kiểu gì, dù sao đối phương còn trẻ như vậy, nhìn thế nào cũng không giống đại sư.

Nhưng chờ về đến nhà một mình ở trong phòng thì lòng càng ngày càng không yên, không biết có phải là tâm lý tác động hay không, dù lần này anh ta đốt vàng mã, cũng không thể làm lòng mình yên.

Đặc biệt là nghĩ đến bởi vì mình cự tuyệt lại gián tiếp hại chết một người, thì không có cách nào tự tha thứ cho chính mình.

Nếu lúc ấy anh ta không có uyển chuyển cự tuyệt như vậy, hoặc là phát hiện sớm hơn thì có phải đối phương sẽ không nghĩ quẩn hay không…

Trong khoảng thời gian này Ô Thụ không ngủ được, hàng xóm vừa nói như vậy, anh ta càng không ngủ được, cuối cùng nằm đó mà đầu vẫn nghĩ về lời nói của hàng xóm, cuối cùng cắn răng, mặc kệ có phải bị lừa hay không, anh ta vẫn muốn mua một lá, có lẽ, có lẽ thật sự có thể an ủi lòng mình...

Nhưng chờ Ô Thụ to gan đến gõ cửa, chờ nửa ngày cũng không thấy người, ngay khi anh ta định gõ phát cuối cùng, không biết có phải là ảo giác hay không, luôn cảm thấy bốn phía càng lạnh hơn, thậm chí làm cho anh ta không khỏi rùng mình, là loại lạnh lẽo từ trong xương cốt ra, nhưng hiện tại rõ ràng là đang vào hè.

Ngay khi anh ta rùng mình một cái, cửa trước mặt mở ra, tim anh ta đập lên, buột miệng thốt ra mục đích đến…

Nhưng anh ta không chỉ không nhận được câu trả lời, cảm giác có trận gió đánh úp khi người tới giơ tay lên chỉ, Ô Thụ sợ tới mức lui về phía sau một bước: Không, không phải chỉ đến muộn thôi sao, không đến nỗi đánh người chứ?

Nhưng khi Ô Thụ lại ngẩng đầu lên, lại bị cảnh tượng trước mắt làm kinh sợ, người hàng xóm không phải muốn đánh anh ta, mà là giơ tay như vẽ cái gì đó trên không trung, ngay sau đó, đánh tới hành lang trống rỗng ở bên cạnh.

Ô Thụ nhìn theo hành động của đối phương, nhưng khoảnh khắc tiếp Ô Thụ sợ đến mức giật mình, suýt chút nữa ngồi xổm xuống trên mặt đất.

Thấy hành lang lúc trước không có một bóng người, ánh đèn đột nhiên chập chờn, anh ta nhìn thấy trong ánh sáng lờ mờ hiện ra một người, không đúng, không phải là người, bởi vì khuôn mặt xanh, một bên đầu còn vết thương to như cái bát, máu dính trên mặt đã khô, trong bóng đêm tối tâm càng rợn người.

Đặc biệt là nhìn đối phương… lại có hơi quen? Có điểm giống với bạn học nam ở chung không thân thiết hồi học Đại học?

Nhưng đối phương làm sao lại xuất hiện ở chỗ này? Hơn nữa còn xuất hiện từ hư không? Ngay sau đó, theo một cú đá của người hàng xóm khác, hình thể kia suýt nữa là tản ra, Ô Thụ sợ đến mức không thể động đậy, cả người đã tê rần: Mẹ kiếp... quỷ, có quỷ!

Tạ Thanh Phong nhìn Cảnh Tỳ đá một phát suýt nữa là làm quỷ đó hồn phi phách tán, nhìn anh muốn đi qua trực tiếp tiêu diệt triệt để thì cậu liền ngăn lại, lúc này mới nhìn người hàng xóm bên cạnh:

"Anh vừa mới nói muốn mua bùa đuổi quỷ sao?"

Ô Thụ chậm nửa nhịp mới hiểu đối phương nói gì, gật đầu theo bản năng: "Đúng, đúng vậy ..."

Tạ Thanh Phong chỉ vào con quỷ run bần bật bị đá đến mất nửa ba hồn bảy phách: "Không cần bùa đuổi quỷ nữa, có muốn hủy diệt đạo quỷ không?”

Cậu vốn dĩ chờ hàng xóm tới đây, dù sao cậu cũng chưa từng làm ăn lỗ vốn, nhưng thứ này dám nhớ thương cậu cùng tiểu hoàng đế, không

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp