Quốc Sư Mang Theo Tiểu Kim Khố Của Hoàng Đế Xuyên Không

Chương 53


9 tháng

trướctiếp

Tạ Thanh Phong nhìn thấy hình ảnh này, trong mắt không nhịn được ý cười, rõ ràng là tiểu hoàng đế đang giả bộ đáng thương, cậu gần như có thể nhìn ra được đối phương đang bưng bát chờ đợi mình chủ động bước vào.

Tạ Thanh Phong vờ như không nhìn thấy biểu cảm đáng thương phía sau, bình tĩnh gửi lại một câu.

[ Phải không? Tôi thấy khá là ngon, từng miếng cơm chiên đều nhau, bọc đều trong trứng, vừa thấy là biết tay nghề của đầu bếp rất tốt. ]

Tốc độ của Cảnh Tỳ cũng rất nhanh.

[ Cảnh: Ăn rất ngon sao? Vậy tôi sẽ đóng gói gửi cho cậu một phần nhé? Đảm bảo khi giao đến vẫn còn nóng hỏi, tôi sẽ dùng nội lực để giữ ấm cho cậu. [ Chó vẫy đuôi ] ]

Tạ Thanh Phong không ngờ rằng Cảng Tỳ còn chưa bỏ cuộc, thậm chí còn trèo dọc theo cột, ai nói cho anh là dùng nội lực như vậy chứ? Nhưng nhìn hình ảnh động ở phía sau, con chó con mở to đôi mắt to long lanh, lè lưỡi liều mạng vẫy đuôi, như muốn nói: Tôi sai rồi, tội nghiệp tôi đi mà.

Cảnh Tỳ ngồi ở lề đường chậm rãi nuốt một thìa cơm chiên, ăn mấy ngụm cũng không thấy trả lời lại, ngay lúc Cảnh Tỳ đang băn khoăn chẳng lẽ chiêu này cũng thất bại hay sao, thì tin nhắn của Tạ Thanh Phong cuối cùng cũng đến, chỉ một câu đơn giản: [ Sau này còn ăn trứng chiên tình yêu chứ? ]

Cảnh Tỳ hai mắt sáng lên, chuyển biến tốt liền nhận lấy, lần sau nếu còn dám nữa, chỉ sợ Quốc sư sẽ lại cho anh một trận nữa cho xem.

Vui mừng gửi một câu: [ Trứng chiên sao có thể ngon hơn trứng hấp chứ! ]

Tạ Thanh Phong lúc này mới hài lòng gửi vị trí địa điểm, gửi xong cũng không nhìn điện thoại nữa, nhưng hiển nhiên tâm tình rất tốt, Hách Cát Hâm nhìn thấy không khỏi tham đầu tham não (tò mò): "Đại sư, là tin nhắn của Cảnh ảnh đế gửi tới sao? Khi nào cậu ấy tới?"

Tạ Thanh Phong: "Trong vòng mười phút nữa." Quán ăn cậu chọn cách trường học không xa, Cảnh Tỳ đến trường đón cậu nhưng không thấy người, chắc chắn là quán ăn vệ đường đó cách trường học không xa, hơn nữa nếu mang cơm chiên cho cậu thì thời gian sẽ không vượt quá mười phút.

Hách Cát Hâm muốn đợi Cảnh ảnh đế đến rồi cùng nhau ăn cơm, đúng lúc anh ta có một việc muốn nói với đại sư, lúc sáng, anh ta đã nói với đại sư những gì đã xảy ra với Doãn Kim Huy tối qua, nhưng buổi sáng lại xảy ra một số chuyện, nên anh ta đã đặc biệt đến đây một chuyến, vì sợ có người nhà họ Tạ tìm đến cửa.

"Đại sư, lần này Tạ Duy Hoan bị thương không nhẹ, bác sĩ đã kiểm tra vết thương nói vết thương rất nghiêm trọng, Mục đội trưởng bên đó còn nửa đêm chạy tới thẩm vấn người của nhà họ Tạ, sợ họ cũng liên quan đến loại chuyện này. Mục đội trưởng cũng đã đi một chuyến đi đến nhà của nhà họ Tạ, dẫn người kiểm tra phòng của Tạ Duy Hoan, thật đúng là tìm thấy một số lá bùa được giấu kín, trong số đó có mấy lá thì bọn người của Mục đội trưởng biết, nhưng còn hai lá thì không biết, cho nên nhờ tôi hỏi đại sư có biết hay không?" Khi Hách Cát Hâm nói đến đây, liền lật các bức ảnh trên điện thoại của mình.

Khi tìm thấy nó, anh ta đứng dậy và đi đến trước mặt Tạ Thanh Phong và đưa cho cậu xem: "Là hai lá này, nhưng những lá khác cũng đủ để buộc tội Tạ Duy Hoan muốn hại Doãn Kim Huy rồi. Tạ Duy Hoan có lẽ lo lắng một lần sẽ không thành công, cho nên trong số còn lại có một ít lá bùa đổi lấy ngày sinh tháng để, còn có bùa đòi mạng, hơn nữa còn có ghi chép về việc gã mua thuốc nổ, cho dù nhà họ Tạ muốn tìm người thoát tội cho gã ta cũng không được.”

Huống chi, mục tiêu Tạ Duy Hoan làm hại lần này là Doãn Kim Huy, ông chủ Doãn cũng không có khả năng buông tha cho nhà họ Tạ.

Buổi sáng khi anh ta đến gặp Mục đội trưởng, anh ta nhìn thấy ba người nhà họ Tạ vừa đi ra từ bộ phận, đặc biệt là cha Tạ, sắc mặt u ám đáng sợ, nhìn rất hung dữ, mẹ Tạ đại khái là khóc rất nhiều, mắt sưng đỏ, người duy nhất tương đối bình tĩnh có lẽ là Tạ Duy Thanh, anh cả của gia đình họ Tạ.

Tạ Thanh Phong liếc nhìn hai lá bùa, áp chế sự lạnh lùng trong mắt: "Lá thứ nhất là bùa Thất Tâm (đau khổ), như tên cho thấy, nếu sử dụng lá bùa này cho người sử dụng nó, bên kia sẽ dần dần mất đi ý chí của mình, làm ra một số hành vi mà người bình thường không thể hiểu được, cuối cùng dẫn đến mất trí hoàn toàn."

Hách Cát Hâm thầm mắng một câu: "Tạ Duy Hoan này thật đúng là lòng dạ xấu xa, nếu bây giờ gã ta không trở thành dáng vẻ như bây giờ, thì không biết sẽ có bao nhiêu người chết trong tay gã ta."

Tạ Thanh Phong lạnh lùng nhìn bên trên lá bùa đó.

Hách Cát Hâm vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đại sư như vậy, anh ta sửng sốt một lúc, trong đầu có một suy đoán: "Lá bùa này Tạ Duy Hoan không phải là sử dụng với đại sư chứ?" Bùa thất tâm nghe tên thì hẳn là không khó tìm ra, theo l

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp