Cảnh Tỳ cúi đầu nhìn ngọc hổ, là hoàn toàn tự nhiên xuất hiện, chính mắt anh nhìn thấy nó đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay mình.

Hiện tại trong phòng chỉ có một mình anh, anh muốn xem thử thân thể của mình có vấn đề gì không khi xuyên qua thế giới khác, vừa cúi đầu liền nhận thấy có điểm khác thường, khi cúi đầu sâu hơn thì xuất hiện một màn này.

Trước đây anh chưa bao giờ nhìn thấy con hổ ngọc này.

Tất cả mọi thứ trong tiểu kim khố anh đều ghi nhớ, vậy thì thứ này từ đâu đến?

Cảnh Tỳ lập tức nhớ tới chiếc ngọc ban chỉ bốn năm trước không hiểu tại sao đã xuất hiện bên cạnh chiếc ngọc ban chỉ, cũng là đột nhiên xuất hiện.

Nhận ra điều gì đó, trái tim của Cảnh Tỳ đập dữ dội.

Gần như khi vừa nghĩ tới tiểu kim khố, đột nhiên thân hình nhoáng lên, ngay sau đó cảnh tượng trước mắt liền thay đổi, khi anh nhìn kỹ lại, lọt vào tầm mắt nhìn thấy là tiểu kim khố quen thuộc, trong lòng Cảnh Tỳ trầm xuống.

Anh nhìn xung quanh, hết thảy đều giống như anh nhìn thấy trước khi lên đường, ngoại trừ anh là người duy nhất trong tiểu kim khố, sợ trước kia xuyên qua dị giới chỉ là một giấc mộng, Cảnh Tỳ sải bước đi tới, đột nhiên mở ra cửa của tiểu kim khố.

Đập vào mắt anh là một màn sương trắng, tay của anh đi vào, nhưng lại không thấy năm ngón tay, hiển nhiên không phải anh lại thất bại trở về Đại Cảnh Triều, mà là... Tiểu kim khố này phải chăng đã cùng anh tới dị giới?

Cảnh Tỳ híp mắt, trở lại cái kệ nơi chiếc ngọc ban chỉ lần đầu tiên xuất hiện ở tiểu kim khố, như vậy suy đoán trước đó của anh về việc Quốc sư cũng mang theo tiểu kim khố đến dị giới có lẽ đã thành sự thật.

Có phải cũng giống như anh bây giờ hay không?

Anh nhìn con hổ ngọc trong lòng bàn tay, có một suy đoán táo bạo, chẳng lẽ con hổ ngọc này là của Quốc sư, anh đặt ở trên kệ, giống như ngọc ban chỉ bốn năm trước, chỉ là hiện giờ anh tới dị thế, tiểu kim khố cùng anh hòa hợp nhất thể, cho nên mới từ trong hư không xuất hiện ở trong tay anh?

Cảnh Tỳ đặt hổ ngọc trở lại kệ như để chứng minh điều đó.

Lẳng lặng chờ đợi.

Ở một bên khác, Tạ Thanh Phong cau mày khi nhìn con hổ ngọc có linh lực khá nhiều mà cậu vất vả lắm mới có được cuối cùng đã biến mất.

Cậu không thể tin nhìn chung quanh, quả nhiên không phải là cậu đặt nhầm chỗ.

Toàn bộ tiểu kim khố quả thực không có con hổ ngọc nào tồn tại.

Ngoại trừ sự biến mất của hổ ngọc, tiểu kim khố cũng không có gì bất thường, hiển nhiên, chứng hồi hộp của cậu xuất hiện trước đó hẳn là do nguyên nhân khác.

Nhưng tại sao hổ ngọc đang yên đang lành đột nhiên biến mất không thấy tâm hơi?

Bị bug?

Ngay lúc Tạ Thanh Phong trở lại cái kệ trước đó, không ngờ rằng ngay sau đó, hổ ngọc đã đột nhiên lại xuất hiện trước mặt cậu từ hư không.

Tạ Thanh Phong:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play