《 Tự Nguyện Mắc Câu- Calantha》
Mấy hạng mục
Khương thị bị tổn thất còn chưa kịp lấp đầy, bộ phận tài chính xảy ra sơ hở,
nắm quyền cũ bị bệnh, người thừa kế chưa được xác định, tư bản nước ngoài đang
cố gắng lợi dụng tình hình để kiểm soát Khương thị nhằm lấy được quyền thi hành
án. Khương Vệ Dân dứt khoát rút ống ra đứng lên.
Ông ta sẽ không
bao giờ cho phép điều này xảy ra, trừ khi ông ta ngã xuống.
Khương Vệ Dân
kéo thân xác bệnh tật tất bật với công việc, đêm khuya ông ta kết thúc màn xã
giao về nhà, phát hiện biểu hiện của người giúp việc đều không thích hợp, né
tránh giấu đầu lòi đuôi.
Hỏi ra mới
biết, con gái ông ta, đại tiểu thư nhà họ Khương đã trở lại.
Rất có bản
lĩnh.
Thế mà dám tự ý
bán đi cổ phần trong tay mình, lôi kéo lại quan hệ.
Khương Vệ Dân
đá văng cửa phòng, sắc mặt khủng bố vọt vào, mạnh mẽ túm lấy mái tóc dài của cô
con gái đang nằm trên giường, kéo cô xuống giường, tát một cái vào mặt cô: “Có
phải mày chê công ty nứt chưa đủ nhiều không hả? Lúc này mà mày còn dám bán rẻ
cổ quyền!”
Khương Hi bị
tát ngã xuống đất, khóe miệng chảy máu, cô không che lại gương mặt sưng tấy, cứ
như vậy đứng lên, bình thản lẳng lặng nói: “Đây không phải là ba ép con sao?”
Cả người Khương
Vệ Dân đầy mùi thuốc lá và rượu vang lẫn với mùi nước hoa trẻ trung ngọt ngấy,
trên mặt lão hóa rất nhiều khuôn mặt sưng húp vì mệt mỏi và những mưu toan tính
toán, hai tay buông thõng hai bên quần tây run rẩy dữ dội, mắt lồi ra một cách
khủng khiếp. Bộ dạng lúc này của ông ta, cũng không biết là mình sẽ bị tức chết
trước, hay là đánh chết con gái trước.
“Ba sai người
nhốt con lại, không cho phép con ra khỏi phòng một bước, còn sợ con chạy trốn
tiêm thuốc mê cho con.” Khương Hi giơ cánh tay gầy gò với đôi mắt tím tái, lời
nói lạnh nhạt tựa như một người ngoài cuộc, một người kể chuyện: “Mỗi ngày con
chỉ có thể cả người không chút sức lực nằm trên giường, ngay cả quyền lợi cơ
bản của một con người con cũng không có.”
Khương Vệ Dân
cười lạnh: “Tao là vì ai?”
“Mày chạy về,
mày khóc ngất ở cửa trại tạm giam, hơn nữa những lời nói mất não khinh thường
pháp luật đổ thêm dầu vào lửa, phóng viên truyền thông đem bộ dáng nước mũi
nước mắt của mày treo đầy trên mạng, ném vào cái mặt già này của tao.” Vẻ mặt
ông ta điên cuồng đánh vào mặt mình vài cái, đánh đến tóc tai bạc nửa đầu biến
thành một mớ bù xù: “Mày đánh mất thể diện cả dòng họ, ném đi cả lòng tự trọng
của chính mày thân là thiên kim nhà họ Khương.”
Tần suất thở
dốc phập phồng của Khương Vệ Dân ổn định lại, cơn tức giận lôi đình của ông ta
bị tang thương khổng lồ nuốt chửng: “Sai rồi, mày không có lòng tự trọng để mà
ném, sớm đã không còn rồi, mày chính là một kẻ ngu xuẩn đã bị chiều đến hư
hỏng, ích kỷ tự lợi! Không nói so sánh với anh trai mày, cái đứa bạn thân của
thằng bạn trai mà mày chơi chưa đầy một tháng kia, mày thậm chí còn không bằng
một phần ba nó! Dù cuộc sống cá nhân nó chơi bời lêu lổng, nhưng còn biết kéo
mối hợp tác làm ăn về cho gia đình, lợi dụng ưu thế của mình mê hoặc đối thủ
cạnh tranh. Còn mày thì biết cái gì, mày chỉ biết yêu yêu đương đương của mày!”
Khương Hi nói:
“Con hoàn toàn sai rồi, con chọn bạn đời cũng sai rồi.”
“Đừng có lôi
Minh Xuyên vào, hôm nay là bởi vì nó gặp phải mộ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.