Tự Nguyện Mắc Câu

Chương 71


10 tháng

trướctiếp

T Nguyn Mắc Câu- Calantha 

Đêm đó Trần Vụ ở lại nhà cũ của Yến gia ngủ không được ngon, anh từ từ nhắm mắt lại, tay quờ quạng đánh phải người Yến Vi Sí.

Năm ngón tay nắm lại như cầm một cây gậy nhỏ, coi Yến Vi Sí như cái mõ mà gõ gõ liên tục.

Toàn thân Yến Vi Sí chết lặng.

“Má nó.” Yến Vi Sí bắt lấy bàn tay mềm mại đang định vung lên: “Vợ ơi?”

Trần Vụ còn chưa tỉnh, anh không gõ mõ được, nôn nóng mím chặt môi, lông mày cũng cau chặt lại.

Yến Vi Sí đành thả tay ra, mặc kệ Trần Vụ tiếp tục gõ mõ.

Đêm nay anh đánh đàn tỏ tình, không phải Trần Vụ đang mơ thấy cảnh kết hôn sao, không biết thế nào lại mơ về lúc còn ở trong ngôi chùa nhỏ.

Yến Vi Sí nằm trên giường thở dài u sầu.

Có hàng vạn đoạn đường ngoằn ngoèo, mà vòng đu quay vẫn hoạt động, bao giờ mới lại đi tiếp đây.

Trần Vụ cứ thế gõ tới gõ lui hơn nửa giờ, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi. Yến Vi Sí xoa xoa đôi bàn tay anh, cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.

Không được bao lâu, Trần Vụ đột nhiên tỉnh lại, bụng anh không được thoải mái lắm, bò dậy xỏ dép lê tìm nhà vệ sinh, bỗng va vào thành giường.

Yến Vi Sí nghe thấy thì động mí mắt, vén tóc mái của anh lên kiểm tra chỗ bị va chạm, chỗ này sưng vù lên rồi, còn bị rách da nữa.

Đụng mạnh đến nỗi tạo thành vết bầm rồi.

Yến Vi Sí ghé sát vào rồi thổi nhẹ, đau lòng nói: “Sao lại bị thành ra thế này rồi.”

“Không sao, chỉ là hơi đau một chút thôi.” Trần Vụ hoàn toàn tỉnh táo, lấy cặp kính cận từ trong tay Yến Vi Sí ra đeo vào, tóc mái vểnh lên, anh ngáp dài một cái: “Em cứ ngủ đi, anh đi vệ sinh xong còn muốn đi uống chút nước, sau đấy mới về giường ngủ tiếp.”

Yến Vi Sí ngủ thế nào được nữa, kêu quản gia mang một đống thuốc đến, có cả men tiêu hóa lẫn thuốc trị cảm cúm, tóm lại là một hộp thuốc lộn xộn.

“Thiếu gia, có cần gọi bác sĩ không?” Quản gia hỏi.

Yến Vi Si tùy ý lấy một hộp thuốc ra đọc hướng dẫn: “Tạm thời thì không cần, khi nào cần sẽ gọi.”

Khi quản gia sắp ra khỏi phòng, bên trong bỗng truyền đến tiếng bước chân gấp gáp kèm theo tiếng hét chói tai.

“A Sí.”

Sự lãnh đạm và lạnh lùng quanh thân tiểu thiếu gia biến mất trong nháy mắt, cậu thuốc vào lại trong hộp, sải bước đi vào: “Bị ma đuổi hay sao mà hoảng thế hả.”

Chỉ một câu ngắn ngủn, nhưng tràn ngập sự ấm áp và thân mật không tương xứng với tòa nhà cổ kính này.

Quản gia nhẹ chân nhẹ tay rời đi.

Không lâu sau, Trần Vụ uống thuốc xong rồi nằm xuống giường.

Yến Vi Sí nhìn điện thoại, hai giờ bốn mươi phút sáng, cậu xanh mặt vò đầu bứt tai.

Chỗ này không ổn, không hợp với phong thủy của Trần Vụ. Trong năm nay không có chuyện gì cần thiết thì không trở lại nữa, mà có tới cũng sẽ không ở lại qua đêm.

Tổ tiên của Yến gia đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời một đội ngũ đại sư phong thủy hàng đầu, có thể tụ bảo cũng có thể trấn tà, nhưng điều này chẳng là gì trong mắt Yến Vi Sí.

Yến Vi Sí nghiêng người ôm Trần Vụ: “Còn thấy khó chịu không?”

“Đỡ hơn nhiều rồi.” Trần Vụ ôm cánh tay cậu vào lòng: “Miên Miên và Đậu Đậu đang làm gì đấy.”

Yến Vi Sí xem camera giám sát ở nhà.

Ánh sáng màn hình hắt vào mặt Trần Vụ, anh híp mắt

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp