Cuộc hội ngộ với Thẩm Ngang chỉ là một bước đệm nhỏ và Dịch Khuynh đã nhanh chóng trở lại với công việc.
Bàn bạc công việc với đạo diễn Lương rất đơn giản và trôi chảy, mạch não của hai người dường như đến từ cùng một hệ thống, không cần nói nhiều lời cũng có thể hiểu ý đối phương, Dịch Khuynh thích nhất hợp tác với những người như thế.
“Nhưng tôi nghĩ mình nên tìm hiểu một chút.” Dịch Khuynh nghịch cây bút bi trong tay: “Mấy ngày nữa tôi còn bận đi xem mắt.”
Trợ lý bị lời nói của cô làm cho sửng sốt: “Đi xem mắt thật sao?"
Dịch Khuynh gật đầu: "Đúng vậy, tôi biết một người làm trong ngành này."
Trợ lý thận trọng hỏi: "Vậy mục đích buổi xem mắt của cô chỉ là để nghiên cứu công việc thôi sao...?
"Nếu cô gặp một người thích hợp, cô cũng có thể nói về những thứ khác ngoài chuyện công việc." Dịch Khuynh nói nửa đùa nửa thật.
Các trưởng nhóm khác nghe vậy liền lập tức chạy đến buôn chuyện: "Dịch Khuynh, nói cho chúng tôi nghe với, tôi nhớ tiêu chuẩn của cô là kiểu “đàn ông nội trợ” phải không?”
“Đúng vậy” Dịch Khuynh sớm đã miễn dịch với chuyện này, cô bình tĩnh nói: "Tôi không thích làm việc nhà, vậy đương nhiên tôi phải tìm một người biết làm việc nhà rồi, nữ ra ngoài kiếm tiền, nam ở nhà nội trợ, tôi chỉ cần tìm một người đồng điệu về tính cách mà thôi."
“Gì mà không thích việc nhà? Tự tin lên, việc nhà cũng như đồ bỏ mà thôi.”
“Hmm... còn yêu cầu chi tiết hơn thì sao? Định nghĩa của một người chồng nội trợ là sao? Là người giúp nấu cơm sao, hay là người giúp dọn dẹp nhà cửa?"
"Còn phải sinh con nữa chứ! Làm sao tôi có thể quên mất điều này được chứ!”
" Nhưng tôi vẫn cảm thấy đẹp trai là rất quan trọng, tuyệt đối rất quan trọng."
Dịch Khuynh vừa sắp xếp tài liệu vừa nghe bọn họ luyên thuyên suốt cả nửa ngày trời, đồng thời còn thuận tiện liên lạc với người bạn là công ty hẹn hò trên WeChat để hỏi thăm vài lời, sau đó dưới sự thúc giục của mọi người, bọn họ nhanh chóng tóm tắt lại thành một tiêu chuẩn cụ thể: "Nhẹ nhàng và chu đáo, đảm đang việc nhà, ngoại hình đẹp vẫn là quan trọng nhất phải không?
“Hmm…Hay chị nhìn em này, em cũng biết nấu cơm, phương diện giới tính chắc cũng không quan trọng đâu.”
“Dựa theo tiêu chuẩn này, cô đã gặp qua ai đạt tiêu chuẩn chưa vậy?” Người nhóm trưởng bên cạnh tò mò hỏi.
Dịch Khuynh ngừng lại một lát.
“Nhìn thái độ của cô vậy là…" Người kia đột nhiên trở nên hăng hái, cô ấy cười dùng khuỷu tay chọc chọc Dịch Khuynh: “Như vậy là cũng không dễ kiếm rồi, nếu có người thích hợp thì cứ ra tay thôi.”
Dịch Khuynh kiên quyết cự tuyệt: “Tôi là người rất có đạo đức, sẽ không chọn người nhỏ tuổi để làm quen.”
Nữ quản lý do dự một chút: “… Vị thành niên sao?”
“……” Dịch Khuynh dừng một chút: “Thành niên rồi.”
Nữ quản lý thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là không phải được rồi sao?”
Sớm đã biết được nữ quản lý sẽ nói như vậy, Dịch Khuynh chỉ biết chán nản thở dài.
Cô thường xuyên cảm thấy mình không hợp với bọn họ là bởi vì cô không đủ biến tɦái.
Dịch Khuynh cúi đầu nhìn điện thoại liền thấy được câu trả lời của người bạn trên Wechat, sau đó cô giơ tay chào tạm biệt những người khác: “Bàn xong việc này tôi phải tan tầm rồi”.
“Gì chứ, cô lại đúng giờ tan tầm nữa!” Nữ quản lý ra vẻ tức giận: “Liên hoan mà cũng coi như là tăng ca sao!”
Dịch Khuynh nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy.”
Sau khi tan tầm còn phải ở cùng đồng nghiệp nữa mà không phải ở nhà nằm trên giường lười biếng thì không gọi là tăng ca chứ còn gì nữa.
“Vậy lâu lâu cô cũng nên đi ăn cũng mọi người một hai bữa đi chứ.”
“Lần sau đi.” Dịch Khuynh thành khẩn nói.
Cô bước vào văn phòng của mình, dành mười lăm phút trước khi tan làm hẹn khách hàng thời gian gặp mặt, đồng thời lưu lại nội dung vào lịch trình của mình rồi mới tan làm.
……
“Thật sự là do công việc yêu cầu sao.” Một người phụ nữ ngồi đối diện với Dịch Khuynh phiền muộn mà thở dài một hơi: “Tôi còn nghĩ rằng đây chỉ là cái cớ của cô thôi, nhưng tôi vẫn sẽ tìm một đối tượng phù hợp cho cô, cô cứ yên tâm tin tưởng chúng tôi”
“Tôi cũng không vội vàng muốn kết hôn lắm.” Dịch Khuynh nói.
“Cô có biết tôi được mọi người gọi là hồng nương chính vì tôi đã giúp nhiều cặp đôi nên duyên vợ chồng không?” Người phụ nữ không chịu thua: “Tôi nhất định sẽ tìm được cho cô một người chồng ưng ý!”
Nhưng Dịch Khuynh lại không cho là đúng.
Chuyện mà đàn ông có thể làm được, cũng có thể dùng tiền để mướn người làm.
Bởi vậy phụ nữ chỉ cần kiếm nhiều tiền liền có thể không cần bạn trai.
Do là nghiên cứu nên Dịch Khuynh cũng không tính toán làm khó đối phương: “Tốt, vậy quy trình cụ thể là như thế nào vậy?”
“Đầu tiên, cô cần điền vào tư liệu này để bổ sung thông tin cho chúng tôi. À, nếu như cô không muốn để lộ thông tin cá nhân thì không cần điền cũng được. Cô yên tâm, chúng tôi khẳng định sẽ bảo mật thông tin cá nhân của cô và tuyệt đối không công khai chúng cho bên thứ ba.”
Hiệu suất làm việc của Dịch Khuynh luôn rất cao, sau khi tiếp nhận máy tính mà công ty môi giới hôn nhân dùng để lưu trữ thông tin của hội viên, cô liền nhanh chóng đem thông tin của bản thân điền vào rồi trả lại cho đối phương
“Nhanh như vậy? Để tôi nhìn xem… Có thể chấp nhận đối phương lớn tuổi hơn cô như vậy? Từ 35 tuổi trở lên đều có thể?”
Dịch Khuynh nhấp một ngụm cà phê: “Ừ, có thể lớn tuổi hơn tôi một chút.”
“Ừm… Cũng đúng, nam giới thì 22 tuổi mới có thể đăng ký kết hôn, với lại đàn ông cũng có xu hướng kết hôn tương đối trễ. Để tôi nhìn một chút yêu cầu của cô đối với nửa kia xem… thích làm việc nhà và biết nấu cơm, tính cách ôn hòa,... Đối với sự nghiệp của đối phương, cô có yêu cầu gì không?”
“Không có.” Dịch Khuynh bình tĩnh đan mười ngón tay vào nhai.
“Ngoại hình thì sao?”
Dịch Khuynh nghĩ nghĩ: “Gương mặt dễ nhìn, thân thể khỏe mạnh.”
“…Cái này cũng gọi là yêu cầu sao, thôi, tôi sẽ giúp cô tìm xem. Đại khái cô chuẩn bị muốn xem mắt mấy người?”
“Tầm khoảng ba đến năm người.” Dịch Khuynh tính tính thời gian: “Tôi còn có chút công tác chưa có làm xong, đại khái là hai ngày sau có thể bắt đầu gặp mặt. Tốt nhất là cung cấp cho tôi đối tượng đến từ các tầng lớp khác nhau, bên tôi sẽ thu thập thông tin.”
“Được.” Người phụ nữ nhanh chóng ghi lại yêu cầu của cô: “Cô chờ đấy, tôi tuyệt đối có thể tìm được cho cô một người bạn trai khiến cô có hứng thú tiếp xúc với anh ta!”
Dịch Khuynh bắt tay cùng đối phương: “Cảm ơn đã hỗ trợ, nhưng nghiên cứu vẫn là ưu tiên hàng đầu.”
“Không cần cảm ơn,” Người phụ nữ cười nói: “Nếu có thể thúc đẩy khách hàng như cô, đối với công ty hôn nhân của chúng tôi mà nói chính là niềm vinh hạnh và cũng đem đến cho chúng tôi danh dự to lớn.”
Dịch Khuynh nói: “Cô nói quá rồi, làm gì quan trọng tới mức đó.”
Đầu tiên chính bản thân Dịch Khuynh cũng cảm thấy tiêu chuẩn của mình có chút khó khăn; thứ hai là cô cũng không quá tin tưởng bản thân có thể ở buổi xem mắt tìm được người phù hợp; cái cuối cùng cũng cái là quan trọng nhất, mặc dù đối phương đáp ứng được các tiêu chí đó nhưng nếu cô không có cảm giác gì thì cũng không được.
Giải quyết xong vấn đề này, Dịch Khuynh liền vui vẻ chào đón cuối tuần sắp đến.
Vừa đúng hôm nay là ngày Thẩm Ngang chuyển nhà.
Dịch Khuynh không hề tự chủ mà ngủ thẳng đến giữa trưa mới rời giường, cô nhận được tin nhắn của Thẩm Ngang, nói là do tài xế chuyển nhà còn có một đơn hàng khác nên đã đến trước hai giờ nên bây giờ cậu đã dọn nhà xong.
Sau khi dọn nhà xong, Thẩm Ngang mời Dịch Khuynh ở lại ăn cơm. Không làm thì chẳng có ăn, Dịch Khuynh không bỏ sức vốn đã không muốn ăn ké bữa cơm này, nhưng Thẩm Ngang nói cậu đã sớm làm xong đồ ăn.
Vì thế cuối cùng vẫn là đi ăn chực một bữa, hơn nữa cô còn có cảm giác bữa ăn này so với lần trước ăn còn ngon hơn.
“Ăn cơm của em xong chắc là sau này chị sẽ ăn không thể ăn cơm hộp được nữa.” Dịch Khuynh buông chiếc đũa, mười phần phiền muộn nói.
Thẩm Ngang chớp chớp mắt: “Dù sao em cũng ở ngay lầu trên, nấu cho một người hay hai người ăn cũng không khác nhau nhiều, về sau em làm cơm cho chị nha.”
Dịch Khuynh sờ sờ lương tâm của chính mình: “Không phải khai giảng xong em sẽ rất bận sao?”
“Không đâu.” Thẩm Ngang nói: “Dù sao em cũng cần nấu cơm cho mình ăn luôn mà.”
Dịch Khuynh vẫn là có chút do dự.
Đôi khi qua ăn chực là một chuyện, nhưng mỗi ngày đều tới ăn chực nhà người ta thì có vẻ không hay lắm.
“Cứ như vậy đi.” Thẩm Ngang thoải mái nói: “Coi như làm là em làm công cho chị, em đỡ phải đi tìm việc làm thêm khác để có thêm tiền tiêu vặt, chị chỉ cần trả tiền mua đồ ăn là được, chị thấy thế nào?”
Bóng đèn trong đầu của Dịch Khuynh bỗng sáng ngời lên.
“Vốn dĩ em cũng đã thành niên nên cũng muốn có ít tiền tiêu vặt trong người.” Thẩm Ngang có chút không được tự nhiên mà nhéo vành tai của chính mình, ngượng ngùng cười nói: “Có phải là hơi cơ hội quá không?”
“Không có.” Dịch Khuynh chính nghĩa mà nói: “Đặc biệt hợp lý, tiền mua đồ ăn toàn bộ do chị trả, mặt khác chị sẽ trả thêm tiền công cho em.”
Cô dừng lại một chút, nhịn không được lại hỏi: “Sau này chị có thể yêu cầu món ăn không?”
Thẩm Ngang lập tức gật đầu đáp: “Đương nhiên có thể, em đây là làm công mà. Nếu món nào không biết làm, em cũng có thể đi học.”
Giải quyết vấn đề ăn cơm xong, Dịch Khuynh siêu vui vẻ, cô mở di động ra chuyển cho Thẩm Ngang một vạn: “Tiền này em dùng trước đi, nếu không đủ thì nói chị.”
Thẩm Ngang sửng sốt, bất đắc dĩ nói: “Dịch Khuynh, chị không sợ em dùng tiền của chị lung tung sao?”
“Sao có thể.” Dịch Khuynh kinh ngạc nói: “Chính chị là người nhìn em lớn lên đó.”
Thẩm Ngang nghe vậy cũng cười rộ lên, cậu nâng cằm chăm chú nhìn Dịch Khuynh trong chốc lát, rồi mới nói: “Em cũng không phải là đứa trẻ lúc trước chỉ có thể nhìn chị rời đi mà không thể nói gì.”
Dịch Khuynh thầm chấp nhận: “Em đã cao thêm được sáu mươi centimet, chắc là em đã nhiều lần từng nghe người ta hỏi qua ‘cậu chơi bóng rổ phải không” rồi phải không?”
“…” Thẩm Ngang nghĩ nghĩ, trên mặt cậu mang theo ý cười, cậu đáp lại lời cô: “Ừm, bọn họ hay hỏi những câu tương tự như vậy, nhưng không phải là bóng rổ."
Dịch Khuynh: “……?” Chiều cao 1m85 này còn có thể chơi được gì ngoài bóng rổ nữa chứ?
Bất quá bạn bè nói chuyện thường rất tùy ý, Dịch Khuynh không hỏi nhiều vấn đề này liền thuận miệng thay đổi chủ đề khác: “Em đã đi qua trường dạy lái xe chưa?”
“Ngày mai mới đi.” Thẩm Ngang đứng dậy vừa thu thập đồ vật trên bàn vừa nói: “Chiều nay em muốn đi kiểm tra thể chất trước.”
“Kiểm tra thể chất?” Dịch Khuynh chớp chớp mắt, nghi ngờ hỏi lại: “Nhập học yêu cầu kiểm tra thể chất trước hả?”
Cái này hình như không giống với thi đại học bình thường?
“Vốn dĩ là không cần, nhưng em là sinh viên chuyên thể thao nên có thêm yêu cầu này.” Giọng điệu Thẩm Ngang rất bình thường, giống như việc tuyển sinh chuyên thể thao không phải là chuyện gì đáng nhắc tới.
Dịch Khuynh – một phế vật thể chất dựa vào bàn làm việc trong nhà lập tức trở nên vô cùng kính nể: "Chị nhớ trường đại học của em một năm chỉ tuyển 0,8% học sinh chuyên thể thao."
Nghe ra lời khen ngợi của cô, Thẩm Ngang nhấp môi môi, có chút ngượng ngùng: “Cũng không phải là chuyện gì quá lợi hại.”
“Phải là siêu cấp lợi hại luôn đấy chứ!” Dịch Khuynh không tiếc lấy mình làm gương tốt cho cậu mà so sánh: “Chị mới đi bộ có một tí mà nhịp tim đã đập nhanh liên hồi rồi.”
Thẩm Ngang bật cười: "Là do chị ít vận động quá, thịt trên người đều mềm."
Dịch Khuynh: “……”
Nhân lúc Thẩm Ngang đi phòng bếp , cô lặng lẽ cúi đầu chọc chọc bụng của chính mình.
Không tập thể dục, nhưng chế độ ăn uống khá cân bằng, đúng là không có mỡ thừa.
Nhưng lúc xoa bóp, xác thật là hoàn toàn mềm nhũn.
...... Tập thể dục là chuyện không thể nào, cùng lắm là "mỗi ngày luyện tập ba phút, một tháng có được vòng eo thon" giống như các bình luận quảng cáo trên Weibo mà thôi.
Nhưng mà, Thẩm Ngang làm sao mà biết được?!
Thẩm Ngang quay lại, Dịch Khuynh ngẩng đầu, cô còn chưa kịp buông tay, vừa nhìn lên liền chạm vào ánh mắt của Thẩm Ngang .
Dịch Khuynh: “……” Cô rụt rè đặt hai tay lên bàn, giấu đầu hở đuôi nói: "Ăn no rồi."
Thẩm Ngang vừa cười vừa cúi xuống chạm nhẹ vào cổ tay cô: "Cánh tay chị trắng đến mức có thể nhìn thấy mạch máu xanh này, em vừa nhìn là đã biết chị không thường xuyên tập thể dục."
Dịch Khuynh lật cổ tay mình xem thử, chợt hiểu ra, lại phát hiện ra một điều khác: "Tay em ấm thật đấy, có phải do thường xuyên tập thể dục tốt không?"
“…” Thẩm Ngang dừng một chút, cười nói: “Chắc là vậy.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT