Sự Cưng Chiều Khó Cưỡng

Chương 2: Lại Gặp Nhau


1 năm


Khi bước vào trong ,mọi người ai cũng tiếp tục đưa mọi ánh mắt nhìn về phía Triệu Oản

-Đúng là Triệu Oản ,cô ta đẹp thật đấy tôi nhìn mà không rời mắt đi được nếu tôi là con trai , tôi hỏi cưới cô ấy liền đấy

-Thôi đi chúng ta làm gì có cửa so với nhà họ Triệu cơ chứ , trừ khi các người phải nằm trong top nhất nhì người giàu nhất Thượng Hải này

Triệu Oản đưa mắt nhìn bọn họ nói thầm :" Có cần phải lố thế không .Ba họ nói quá rồi "

Sắc mặt của ông liền lộ lên ý cười :" Sao lố được thật ra con gái của ba nếu nói về nhan sắc và tài năng thì con đúng là người đẹp nhất Thượng Hải này , nhưng .."

Triệu Oản với vẻ mặt khó hiểu :"Nhưng , nhưng gì thế ạ !"
- Ba , ba nói cho con biết đi ,nhưng gì thế ,con thắc mắc  ghê

Ông liền cười hiếp mắt và nói thầm bên tai Triệu Oản :" Nhưng chỉ đứng sau mẹ con !"

Triệu Oản nói chuyện với ba của mình vui vẻ . Đột nhiên tiếng xe Cadillac đi vào , một người đàn ông bước vào với hai người vệ sĩ bên cạnh hắn tầm 1m87, nhìn người đàn ông trông cô cùng cao ngạo , hắn bước vào trong liền đi đến chỗ ba của Triệu Oản .

- Là hắn , tại sao hắn lại ở đây , Triệu Oản khó hiểu quay đầu hỏi :" Ba , hắn là ai vậy ".

-"Là cậu Mặc Thần người đang nắm giữ các tập đoàn lớn ở Thượng Hải này , là người mà ba mời đến bàn công việc và tiện thể đến dự sinh nhật tròn 18 tuổi của con , à ta còn hứa hôn cho con nữa đó con thấy cậu ta sao "

Triệu Oản đưa mắt nhìn Triệu Trịnh :" Gì , hứa hôn ,con không lấy hắn đâu " vả lại mục đích cô quay lại đây là để trả thù những người khốn nạn kia , cô cũng không muốn dính liếu tới ai "

- " không nói nhiều con phải gả cho cậu ta "

Mặc Thần nhìn họ : " Ông mời tôi tới là để bàn việc gì , nếu về chuyện cưới hỏi thì ngày mốt sẽ tiến hành , nhà họ Mặc tôi nói thì sẽ không nuốt lời , chuẩn bị đi "

Nói xong hắn nhìn qua Triệu Oản miệng lộ lên vẻ cười và quay lưng đi , tiếng xe vừa đi xa tất cả mọi người liền ầm ỉ

" Cậu ta là ai vậy ,đẹp trai quá đi , ước gì mình có được người chồng đẹp trai và giàu có này "

hai mẹ con Triệu Lạc Lạc cũng lộ lên vẻ mặc tức giận :" Mẹ , mẹ nhìn ba kìa , ba muốn hứa hôn anh đẹp trai này cho chị ta đấy , con không chịu đâu  ,con muốn anh ta là của con cơ "

-" Được rồi , Được rồi tối nay mẹ sẽ cho con kết quả , được chưa "

-"Dạ , Dạ mẹ là thương con nhất "

Triệu Oản nhìn hai mẹ con họ , cô nhếch mép :" để coi nếu cô muốn gả cho tên biến thái lúc nãy thì tôi càng không cho cô động đến "

Cô cười tươi nhìn ba và nói : "Ba !"

Triệu Trịnh liền nhướng mày :" Không Được từ chối , Phải gả !"

-" Không , ý con không phải , ý con là con muốn gả , muốn gả cho tên Mặc Thần đó , thôi con đi ra ngoài mua sắm đây bye bye ba yêu dấu "

Triệu Trịnh ngơ ngác :" Nay con bé bị sao vậy , không phản kháng ư ? Thật khó hiểu " Thôi , như vậy cũng tốt nếu nó bên nhà Mặc gia thì suy ra nó cũng sẽ được nhà họ Mặc bảo vệ .

Cô nói là đi mua sắm nhưng không phải thật , mà là đi đến nơi huấn luyện tập bắn súng , trong 3 tiếng đồng hồ cô ở trường tập bắn, bắn đến khi nào nhắm ở đâu là trúng tâm ở đó . Triệu Oản là một người rất thông minh , cô học rất nhanh chỉ mới vài tiếng đã biết cách bắn , bây giờ cô nhắm ở đâu là trúng ở đó , khi ra về cô cũng không quên mua một khẩu súng lục nhét vào dưới bắp chân để phòng thân . Lúc ra về cô ghé vào cửa hàng quần áo mua toàn độ hiệu và những bộ đồ mà kiếp trước cô vì tên kia mà không chịu diện , ra về đi được nửa đường thì gặp 3 tên chặn không cho cô qua , Triệu Oản bỏ đồ xuống liền nhìn bọn họ :" Tao nói bọn mày né ra , bọn mày điếc à "

-" Nào cô em đi với bọn anh đi , bọn anh nhẹ nhàng cho,ê bọn mày nhìn thân hình của nó kìa vòng nào ra vòng nấy , coi bộ kèo này ngon "

Triệu Oản lúc nhỏ cũng được ba cho đi học võ nhưng nói gì thì nói cô vẫn chưa giỏi về môn này cho lắm lúc đi học cô vô cùng lười nên chỉ biết đánh vài chiêu mèo vào  ,cho nên  buộc cô phải đi học thêm thôi  , khi bọn chúng tiến tới cô đánh gục được hai tên còn một tên cô liền đuối sức .

Đầu bên kia một ánh mắt  đầy sát khí nhìn về phía cô qua gương xe , thì bổng người ngồi ghế lái lên tiếng : " Lão Đại , có cần giúp..."

Hắn đáp trả và chỉ dơ tay lên như đang ra lệnh cho họ im lặng .

Triệu Oản nhìn xung quanh không có ai chỉ thấy chiếc xa Cadillac quen thuộc nhưng cô không quan tâm , liền rút khẩu súng mà mình đã trang bị từ trước :" Tao nói , là bọn mày tránh ra , nếu không thì bịn mày xuống gặp diêm vương nói chuyện "

Bọn chúng không tin chỉ tưởng cô cầm súng giả dọa chúng :" Cô em đừng cố chấp , đi với tụi anh đi  , ngon nào "

Triệu Oản bình tỉnh nhết môi liền nổ súng cô bắn ba viên đều trúng không trượt phát nào , ba viên đều vào tim của những kẻ đó .

Mặc Thần ngồi trong xe miệng hiện lên ý cười và kêu người lái xe đi xa

Triệu Oản vốn nhạy cảm  thấy chiếc xe chạy xa :" Là hắn , hắn muốn gì , tại sao lại theo đuổi mình , hắn cũng đã thấy hết , đương nhiên hắn cũng phải chết , chồng tương lai à anh không thoát khỏi tôi"

- Còn bọn mày tao đã nói rồi đừng cưỡng ép , nếu cưỡng ép thì chỉ nhận được 1 từ " CHẾT"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play