Sự Cưng Chiều Khó Cưỡng

Chương 1: Nhớ lại ký ức


1 năm


"Đây là đâu , aiya đầu đau quá"

Cô từ từ mở mắt ngồi dậy nhìn xung quanh căn phòng .

" Nhà họ Triệu , không đúng mình đã chết rồi cơ mà , không lẽ ... mình đã trọng sinh rồi "

Vừa nói dứt lời cô liền chạy tới nhìn cuốn lịch một hồi thì nói lớn lên:"  Đây là  ngày  5/3 ngày mà cô bị hai mẹ con mụ gì ghẻ hãm hại đến chết và người mà mình  từng yêu hãm hại . Cũng chính là ngày này ba bị làm tức đến nỗi lên cơn đau tim mà qua đời ,đúng là như vậy chính là ngày  này mình trở lại rồi sao"

Cô vô cùng hoảng loạn vừa cười to vừa , vừa tơi nước mắt và nói :"Đúng thật là như vậy rồi , mình đã trở lại rồi ,  nếu đã trở lại thì tôi sẽ bắt các người phải trả giá đắc "

Đột nhiên có người gỏ cửa nói lớn với vẻ mặt đầy chán ghét :"Chị ,mọi người đã đến đông đủ mẹ kêu chị xuống tiếp khách đến dự  kìa , chị hãy hãy  chuẩn bị và xuống đi "

" Là Cô Ta Triệu Lạc Lạc . Hôm nay cô ta kêu mình xuống nhanh cơ hội làm bẻ mặt mình với tất cả mọi người còn lấy bình nước nóng đổ vào mặt của mình hủy hoại dung nhan của mình ,.Hừ ,nực cười hôm nay ,tôi phải chô cô biết thế nào là bị mất đi dung mạo .
Triệu Lạc Lạc , Tô Đinh Sắt hai người hãy đợi đi màn kịch hay sắp bắt đầu rồi "

Ngẫm một hồi cô ta lại lên tiếng :" Chị ơi , sao chị không trả lời  vậy ,mau xuống đi kìa "

Triệu Oản : " Được rồi , đừng kêu ráo um xùm để tôi xuống  "

Triệu Lạc Lạc đơ người rủa thầm trong miệng :" Hôm nay con này ăn trúng cái gì mà chửi cả mình , to gan thật mình phải đi mách với mẹ"

Triệu Oản đi tới mở tủ quần áo cô nhìn vào trong toàn là những bộ đồ cũ kỹ không đẹp chút nào cô nhớ lại lúc trước mình toàn mặc những bộ như này , còn hai mẹ con kia lại ăn mặc sang trọng không biết cô nghĩ như thế nào gu ăn mặc của cô lúc trước lại tệ đến như vậy và đâm đầu yêu một thứ chả ra gì. nhìn qua nhìn lại rồi cô đưa mắt xuống hốc tủ có một bộ đồ lễ phục vô cùng đẹp. Đây là bộ đồ mà lúc trước ba của cô tặng cho mà cô không mặc .Bộ lễ phục dài tới mắt cá được cắt xẻ cao để lộ đôi chân dài miên man đồng thời còn lộ ra cái cổ trắng nõn nà cùng với vòng 1 căng tròn của cô .

Xong xuôi Triệu Oản từng bước , từng bước đi xuống với đôi guốc cao kêu lộp cộp không gian trở nên yên tỉnh đến là thường tất cả mọi người đều nhìn vào cô không ai có thể rời mắt được .

Triệu Lạc Lạc : " Mẹ , mẹ coi cô ta kìa , sao cô ta có thể đẹp hơn con được chứ , lúc nãy cô ta còn mắng con nữa , con không chịu đâu mẹ dạy cho cô ta một bài học đi "

Tô Đinh Sắt:" Khốn kiếp , con cứ yên  tâm, con nhỏ đó cũng chả tát quai , tát quái được bao lâu đâu cứ để đó cho mẹ . Ngày hôm nay nó phải chết"

Đinh Thiên Lân:" Em xuống rồi à đi qua đây anh rót nước cho em "

Là hắn người mà kiếp trước đã cùng những người kia hãm hại mình, được lắm lần này tôi cũng không để ai có thể thoát được . Cô liền hất đôi tay dơ bẩn của thiên lân ra và đi vào chỗ khác .

Đinh Thiên Lân :" Sao nay cô ta cứ kì vậy nhờ lúc trước đeo bám mình nhiều lắm mà , nhưng nhìn cô ta cũng ngon cơ đây , để ông đây ăn no rồi giết cũng chưa muộn "

Hazzz Cái nhà họ Triệu này đường đường là giàu nhất nhì ở Thành Phố Thượng Hải chỉ thua nhà họ Mặc mà chả có gì vui cả , cô đi lòng vòng trong sân vườn liền  thấy hai người đàn ông dáng người cao ráo . Một người thì vô cùng đẹp trai đang ngồi trên ghế mặc áo vest đen đang  nói chuyện với người đang đứng còn lại  nói xong người đứng quay đi ra khỏi cửa .

Cô thập thò mãi thì bổng người đàn ông đó lên tiếng :" Ra đây đi "

Triệu Oản liền lên tiếng giải thích :" Tôi không có ý định nghe lén hai người đâu chỉ là thấy hai người vô cùng kì quái "

Người đàn ông liền trầm giọng xuống và nói :" Kì quái, chỗ nào  "

Triệu Oản liền toát mồ hôi sao người mày lại kì quặc như thế nói chuyện lại nhạt như vậy vô cùng nghênh ngang :" Bởi vì tôi thấy tất cả mọi người đều trong bữa tiệc , còn hai anh lại ở ngoài này nên tôi thấy kì thôi "

Người đàn ông liền đáp trả :" Cô thì sao ?"

Trệu Oản khó hiểu :" Thì trong đó chả có gì hay ho nên tôi ra ngoài này dạo chơi không được à "

Cô là người đầu tiên trả lời nghênh ngang với hắn như vậy hắn nhìn cô với vẻ mặt đầy thú vị , hắn đứng dậy giữ lấy gáy của cô áp sát người hắt và nói nhỏ :" Cô là người đầu tiên , Triệu Oản sẽ có một ngày cô phải trả giá với những gì mình đang nói "

Triệu Oản :" Anh  biết tôi  "

Hắn nói xong bỏ gáy của cô và đi ra ngoài , Triệu Oản vừa tỉnh lại chưa kịp định thần lại còn gặp tên kì quặc háo sắc ,hứ , thật khó hiểu

Hắn vừa đi ra khỏi cửa thì tiếng Oản Oản ở phía sau vang lên , cô quay đầu thì ra là ba , ba vẫn còn sống , cô chạy tới ôm chặt lấy ba ,

Ba cô khó hiểu :" Sao thế ! Ai chọc con gái của ba à , được rồi đừng quậy nữa đi vào với ba  , mọi người đang đợi con đó ."

Cô liền gật đầu nhiều cái rồi nắm tay ba đi vào trong .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play