Vài ngày sau, trừ bỏ lúc cùng một chỗ với Ngô Diệc Phàm, Phác Xán Liệt luôn ngồi ngẩn người, thường mang bức tranh vẽ Ngô Diệc Phàm ra xem, nhìn thấy tranh trong lòng liền đau đớn, Phác Xán Liệt cảm thấy hạnh phúc chỉ mới bắt đầu thôi mà.
Ngày hôm đó, Phác Xán Liệt đang ngồi một mình trước bàn xem bức hoạ, rõ ràng gần như vậy, nhưng rồi lại xa đến thế….
-“Bức tranh không tồi, nhưng ngươi không nên vẽ hắn.”
Tiếng nói ôn nhu, Phác Xán Liệt hoảng sợ, lập tức đem một bức tranh khác đè lên, ngẩng đầu mới phát hiện là Ngô Thế Huân.
-“Tứ ca? Ngươi vào bằng cách nào?”
Phác Xán Liệt vội vàng đi qua, thăm dò bên ngoài, thấy không hề có động tĩnh mới an tam. Lần trước cung phi tranh cãi ầm ĩ, sau đó Ngô Diệc Phàm liền tiến hành chỉnh đốn Tử Thần cung, Ngô Thế Huân có thể vào tới đây mà thần không biết quỷ không hay khiến Xán Liệt hoảng sợ không ít.
Ngô Thế Huân không trả lời, Phác Xán Liệt cũng không hỏi lại, dù sao Tứ ca võ nghệ cao cường, nếu có thể vào được hoàng cung, thì tất nhiên cũng có thể vào được Tử Thần cung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT