Từ sau lần Ngô Diệc Phàm nổi trận lôi đình với các cung phi, trong hoàng cung dường như bình yên đi nhiều. Về phần vì sao Ngô Diệc Phàm không xử phạt các cung phi kia, đương nhiên không phải bởi niệm tình các nàng, càng không phải vì mềm lòng, mà vì y có suy nghĩ riêng.
Hôm đó, Ngô Diệc Phàm luôn bận rộn vì mấy ngày tới là đến tiệc các quốc gia lân cận , Phác Xán Liệt vài ngày trước đã lén vẽ xong bức tranh Ngô Diệc Phàm, hắn cũng không có ý định đưa cho Ngô Diệc Phàm xem mà trộm giấu đi, xem như là một bí mật nhỏ của mình.
Phác Xán Liệt rảnh rỗi đến nhàm chán, sau một loạt dặn dò của Ngô Diệc Phàm cuối cùng cũng được phép ra ngoài cung đi dạo, nhưng điều kiện tiên quyết là phải cho Tiểu Bộ Tử đi cùng, đương nhiên sẽ có ảnh vệ bí mật, nhưng Ngô Diệc Phàm không nói cho hắn biết là được.
Phác Xán Liệt đi ở trên đường lớn hoàng thành, Tiểu Bộ Tử theo sát một bên không dám buông lỏng chút nào, nếu Xán chủ tử có chuyện gì, đầu hắn làm sao giữ nổi!
-“Xán chủ tử, cũng đi dạo nửa ngày rồi, người chẳng lẽ không ưng ý cái gì sao?”- Tiểu Bộ Tử nhìn đến hai tay trống trơn của mình, nhất thời không biết nói gì.
Phác Xán Liệt nhìn nhìn hai dãy quầy hàng ở ngã tư đường, lắc lắc đầu: “Cũng không có gì đặc biệt cần, hay chúng ta trở về đi.”
Không có Ngô Diệc Phàm cùng đi, Phác Xán Liệt đột nhiên cảm thấy ra ngoài cung đi dạo cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhìn cái gì cũng thấy không hứng thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play