Tay của Phác Xán Liệt sau khi được Kim Chung Nhân chữa trị đã bắt đầu hồi phục, nhưng cũng đúng như lời của Kim Chung Nhân nói hôm đó, cổ tay Phác Xán Liệt mỗi ngày đều đau, cơn đau giống như bị kiến cắn xé làm cho Phác Xán Liệt vô cùng khổ sở.
Thực may có Ngô Diệc Phàm, mỗi khi Xán Liệt đau cổ tay, Ngô Diệc Phàm sẽ nắm lấy cổ tay Xán Liệt bằng bàn tay to lớn, truyền nội lực, nội lực cùng chân khí quanh quẩn ở cổ tay, rất ấm áp, đau đớn cũng bớt đi nhiều, chỉ còn ân ẩn đau.
Mà hiện tại, để giúp Phác Xán Liệt bớt khổ sở, Ngô Diệc Phàm dẫn hắn cùng tới điện nghị sự. Điện nghị sự là nơi hoàng thượng cùng các vị đại thần của triều đình bàn chuyện hệ trọng, không nên có ngoại nhân ra vào, vài vị đại thận ở điện nghị sự tỏ vẻ bất mãn.
Nhưng Ngô Diệc Phàm không để ý là được.
-“Các vị ái khanh hôm nay có chuyện gì không?”
Vài vị đại thận cúi đầu, có chút đăm chiêu mà liếc nhìn người đang ngồi trong lòng Hoàng thượng, Phác Xán Liệt.
Phác Xán Liệt hiểu rõ mình không có tư cách ở trong này, mặc dù ở Tử Thần Cung đã khuyên nhủ Ngô Diệc Phàm, nhưng không ăn thua. Lúc này lại bị…các đại thần nhìn như vậy, Xán Liệt không khỏi giật giật trong lòng Ngô Diệc Phàm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play