Hôm đó, Ngô Diệc Phàm đồng ý cho Phác Xán Liệt một mình ra ngự hoa viên đi dạo, hít chút không khí mới mẻ. Tiểu Bộ Tửu theo sát Ngô Diệc Phàm ở nghị sự điện triệu kiến đại thần, không đi theo Xán Liệt, nhưng Ngô Diệc Phàm cũng không lo lắng, trên thực tế, y đã sớm phái theo hai ảnh vệ âm thầm bảo hộ Xán Liệt, điều này Xán Liệt cũng không biết.
Về phần Xán Liệt, thưởng thức hoa ở ngự hoa viên, hắn lại một trận cảm khái. Hoa của Huyền Thánh không giống hoa ở Đông Viễn, hoa của Đông Viễn mộc mạc trứ danh, luôn khiến người ta yêu thích nhờ nét tinh thuần, mà hoa của Huyền Thánh lại đẹp đẽ có tiếng, đẹp đến không thể đánh bại, thậm chí còn có chút mê huyễn, tuy rằng cũng rất đẹp, nhưng Xán Liệt vẫn là thích hoa của cố quốc hơn.
-“Ôi! Không phải mỹ nhân của hoàng thượng đây sao?” -Một trận âm thanh trào phúng truyền đến.
Mỹ nhân rõ ràng là từ dùng cho nữ nhân, lời này thực ra để châm chọc Phác Xán Liệt.
Phác Xán Liệt xoay người nhìn rõ người vừa tới, quả nhiên là Đồng quý phi ngày đó.
-“Đồng quý phi.” – Xán Liệt xưng hô có chút lễ phép, nhưng cũng không hành lễ, bởi vì trước đó Ngô Diệc Phàm đã từng nói qua hắn không cần hành lễ với người khác.
Đồng quý phi cao ngạo ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Phác Xán Liệt một cái: “Thế nào, Phác công tử chuẩn bị làm nam hậu thứ hai của Huyền Thánh hay sao vậy? Chỉ là một nam sủng cỏn con mà không hành lễ vởi bản cung?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play