Sự náo
nhiệt ở trung tâm phố Vong Linh, tất nhiên cũng không giống như thế giới loài
người. Không phải là đang có màn trình diễn nào đó, mà là một đấu trường.
Hai sinh
vật hắc ám ở giữa đài tiến hành một cuộc chiến kịch liệt và hung hiểm, mỗi một
kích đều dồn đối phươngvào chỗ chết. Vong linh mặc dù đã chết, không phải là một
sinh mạng còn sống, nhưng không có nghĩa là nó sẽ không tiêu vong.
Điểm thu
hút của đấu trường này chính là nằm ở đó. Khủng bố, đẫm máu, chết chóc, bạo lực,
kích thích tất cả các giác quan, làm cho vong linh có một loại kích động như
đang còn sống, ngực mở rộng ra, trái tim không tồn tại đập thình thịnh, các mạch
máu thái dương nhô ra, như thể nó sẽ nổ tung, máu bắn tung tóe.
Trên đài
là một con quỷ thực thi và cự quái đang đánh nhau, những bộ xương trắng vây xem không ngừng hô to, có khi là vì màn
đánh úp đặc sắc mà cổ vũ, có khi là mắng chửi kẻ ngã xuống vô dụng.
Bên ngoài
vòng tròn khán giả, sau khi Đường Đường thành công trèo lên vai bộ xương ngồi,
liền nhìn thấy hình ảnh kích thích phía bên trong, cũng theo đó vung tay ngắn
hét lên: “Cố lên ~ Cố lên!”
Bộ xương
trắng này vốn là một khán giả yên tĩnh, nhưng bị sự hưng phấn của Đường Đường
lây nhiễm, cũng cùng hét lên, giơ nắm đấm như tinh tinh gầm thét.
Hắn bất
động còn đỡ, vừa động, cơ thể Đường Đường nghiêng một cái, thiếu chút nữa ngã
xuống, bàn tay nhỏ bé hoảng loạn nắm lấy, kêu lên: “Ta sắp rớt rồi!”
Bộ xương
nghe thấy, theo bản năng đỡ lấy cái chân mập của cậu, vội vàng nói: “Không sao
chứ?”
Đầu lâu
trơn bóng, không có tóc, cho nên Đường Đường mạnh mẽ túm một cái, bám được vào
hộc mắt trên cái đầu lâu, cân bằng lại chính mình. Sau khi Đường Đường phát hiện,
lập tức buông tay, ngoan ngoãn lễ phép nói: “Xin lỗi ~”
“Không
sao, không sao, ta đã chết rồi, hơn nữa cũng không có mắt, cùng lắm cũng chỉ thấy
có chút kỳ lạ.” Trong mắt bộ xương lóe ra ánh sáng xanh u uất, hào phóng xua
tay, không chút để ý.
Sau đó,
cậu liền tiếp tục xem trận đấu.
Qua mấy
giây, bộ xương trắng chậm chạp cuối cùng cũng phản ứng lại.
Chờ đã,
không phải, có cái gì cứ ở trên đầu hắn?!
Hắn là một
bộ xương trắng đáng thương độc thân đến chết, không có con cái!
Bộ xương
này khi còn sống đã nhát gan, sau khi chết, chuyển biến tốt hơn rất nhiều,
nhưng thi thoảng vẫn sẽ bị bộ xương của mình dọa sợ, hiện tại lại càng không
dám ngẩng đầu nhìn về phía sau, run rẩy, đưa tay lên dùng sức ném đứa trẻ trên
đầu ra xa, sau đó quay đầu chạy như điên —— “Quỷ a!”
Hoàn
toàn quên mất, chính hắn là một vong linh đáng sợ.
Con non
trắng nõn đáng yêu, so với bộ xương trắng âm trầm khô khốc, rốt cuộc bên nào
càng khủng bố hơn?
Một giây
trước còn tán gẫu rất bình thường, đột nhiên bị ném ra ngoài, Đường Đường không
hề phòng bị, viu một cái, rơi xuống đỉnh đầu khán giả.
Đám vong
linh xương trắng vung cánh tay, điên cuồng hò hét, không để ý có cái gì xuất hiện
trên đỉnh đầu.
Thế là,
Đường Đường lúc đầu có chút bối rối không biết phải làm gì, cậu như đang được
đi băng truyền miễn phí, bị bộ xương trắng đưa đến trung tâm của đấu trường.
Sau khi
Đường Đường phát hiện, am tâm thoải mái nằm thẳng ra, ôm bình hoa, hóa thành một
cái bánh rồng mới ra lò, cuối cùng thuận lợi vào đến tầng trong cùng của khán
giả, cũng chính là vị trí xem tốt nhất ở hàng đầu tiên.
Đường Đường
hạ xuống, chân ngắn giẫm trên mặt đất, Thủy Tinh Lan ôm trong ngực lắc lư, giống
như là có chút choáng váng.
Trên
đài, cự quái giơ chân lên giẫm, quỷ thực thi quay cuồng né tránh, sau đó nhào tới,
nhe nanh trợn mắt, cắn xuống một miếng thịt trên cổ cự quái.
Cự quái
kịch liệt giãy dụa, đáng tiếc cuối cùng vẫn ngã rầm xuống đất.
Khán giả
đột nhiên phát ra tiếng khen ngợi đinh tai nhức óc.
Trọng
tài đầu bí ngô vẫy cờ đen trong tay, tuyên bố quỷ thực thi dành chiến thắng, rồi
nhìn về phía khán giả hỏi, ai muốn lên sân khấu khiêu chiến.
Không ít
vong linh đều đang kêu, giống như ph ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.