Sự lãng quên của Samuel vô cùng chân thật, không hề khoa trương.

Cậu đã bị mê đắm bởi tất cả mọi thứ trước mắt mình.

Có cha, có mẹ. Hai người họ rất ân ái, bầu không khí ấm áp và tốt đẹp.

Một nhà ba người, vô cùng đầy đủ.

Cậu nhịn không được tưởng tượng, mình vẫn còn là một con rồng nhỏ bé, bốn móng vuốt mở ra, phơi bụng ngủ say. Lúc mẹ đến gọi cậu thức dậy cậu xoay người, ôm chặt cái chăn lộn xộn, mơ mơ màng màng nói: “Con ngủ thêm một chút, chỉ một chút thôi... ...”

Làm nũng, dính vào giường không chịu thức dậy.

Sau đó, mẹ bất đắc dĩ cười, cúi đầu hôn lên trán cậu, để mặc cho cậu ngủ thêm một chút.

Họ ngồi ăn tối với nhau, trò chuyện và mỉm cười hạnh phúc.

Đêm đến, cậu lạch bạch chạy tới, vụng về bò lên giường, chen vào giữa cha mẹ, muốn ngủ chung với họ. Cha có thể sẽ ghét bỏ liếc nhìn cậu một cái, nhưng cuối cùng vẫn chiều theo. Tay của cha và mẹ nhẹ nhàng đặt trên người cậu, ôm cậu ngủ, khiến cậu cảm thấy vô cùng an tâm.

Chờ sau khi cậu phá vỏ, mỗi ngày đều sẽ sống hạnh phúc như vậy.

Cho dù cảnh tượng như vậy, có một số chỗ hư ảo mông lung, lộ ra cảm giác rời rạc sâu trong nội tâm cảm thấy có chút không đúng lắm, nhưng cậu đều sẽ phớt lờ nó.

Bởi vì quá mức tốt đẹp, cậu không nỡ.

Samuel buông lỏng để chính mình rơi vào trong đó, dần dần lạc vào trong vòng xoáy thời không.

Ký ức đã từng chậm rãi phai nhạt, quên mất mình từ tương lai xuyên tới, càng tin tưởng chắc chắn rằng mình còn là một quả trứng rồng, chính là một phần của nơi này.

Ý thức trở nên mơ hồ, cứ tiếp tục như vậy...

Vào ban đêm, khi hai con rồng lớn đang ngủ.

Một luồng sáng đột nhiên xuất hiện ở của động.

Luồng sáng mở rộng, để lộ ra một hình người.

Dáng người cao lớn, mái tóc dài màu trắng bạc, như sương tuyết bao trùm, mắt thâm sâu mũi cao, màu da trắng lạnh, quả thực là một bức tượng băng điêu hoàn mỹ không tỳ vết, cao cao tại thượng, không cho phép tới gần.

Bình thường mà nói, Long tộc không thể nào không phát hiện ra, trên địa bàn của mình có người ngoài xuất hiện.

Nhưng đây là Thần Ánh Sáng.

Ngài đến vì Samuel.

Ngón tay thon dài khẽ nâng lên, đem hồn long không thuộc về chỗ này bên trong quả trứng lấy ra.

Một luồng ánh sáng đỏ nhạt bay ra, chậm rãi phác họa ra một thiếu niên, dáng vẻ trong tương lai của Samuel.

Vẻ mặt cậu mê mang, hai chân nhũn ra, theo bản năng muốn chui lại vào trong quả trứng.

Nhưng vừa bước ra một bước, đã bị bắt lấy cổ tay, phía sau truyền đến giọng nói lạnh nhạt, ẩn chứa cảnh cáo.

“Nếu còn tiếp tục chìm đắm, sẽ mất đi chính mình, không thể trở về nữa.”

Samuel vẫn đang đấu tranh giãy dụa.

Thần Ánh Sáng hơi nhíu mày, chú ý tới hồn thể c�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play