Khi còn nhỏ, Samuel nhìn người khác có mẹ, vô cùng hâm mộ khát
vọng, luôn nhịn không được nghi hoặc, vì sao mình không có mẹ, là bởi vì cậu
không đủ ngoan sao? Vậy mẹ không muốn cậu?
Cậu lặng lẽ ước nguyện với các vì sao, muốn có một người mẹ,
muốn một ngày nào đó mở mắt ra, sẽ nhìn thấy khuôn mặt mỉm cười của mẹ, ôm cậu
vào lòng. Cậu có rất nhiều lời muốn nói với mẹ, nói ma pháp của cậu luyện rất
tốt, nói cậu nhặt được một chiếc lá có hình dáng đặc biệt, hoa văn phía trên
giống như mẹ trong tưởng tượng của cậu, nói cậu biết viết từ mẹ... rất nhiều,
rất nhiều, nhưng theo thời gian. Mẹ vẫn chưa về.
Về sau, Samuel mơ hồ hiểu được, thì ra mẹ đã sớm không còn nữa
rồi. Cậu không còn quấn lấy Xavier đòi mẹ nữa, dần dần thích nghi với cuộc sống
không có mẹ. Mặc dù thiếu một phần rất quan trọng, nhưng cha rất yêu cậu, những
cha mẹ rồng khác cũng đối với cậu rất tốt, con đường trưởng thành của cậu rất
thuận lợi.
Thực ra, không có mẹ cũng không sao.
Samuel nói với mình như vậy, cũng cho rằng mình thật sự một chút
cũng không thèm để ý.
Cậu tự nhận mình là một người lớn trưởng thành rồi.
Nhưng khi biết được, có đạo cụ ma pháp có thể xuyên qua thời
không, một cỗ xúc động mạnh mẽ vọt lên ở trong trái tim, không cách nào ngăn
chặn. Cậu đẩy kim đồng hồ và trở về hàng trăm năm trước.
Nghe thấy giọng nói của mẹ.
Trong nháy mắt, vành mắt Samuel phiếm hồng, gần như muốn bật
khóc.
Những năm lớn lên này, đường như đều biến mất, cậu lại trở về là
một con rồng nhỏ.
Cậu tiến lên, áp sát vào vỏ trứng, cách một tầng trở ngại mỏng
manh, lưu luyến cọ cọ, giống như dùng cái đầu nhỏ, cụng vào lòng bàn tay mẹ.
Rồng cái nâng trứng rồng lên, cảm giác được động tĩnh rất nhỏ
này, sửng sốt một chút, sau đó lòng như nở hoa.
Bảo bối đang trả lời cô!
Idelina kích động đến mức cái đuôi nhịn không được dùng sức lắc
hai cái, khiến cho sơn lay động. Cô theo bản năng muốn chia sẻ tin tức tốt này
với mọi người, nhưng lúc quay đầu và định gọi Xavier, cô mới nhớ ra rằng cô đã
kêu Xavier đi thu thập tinh thể lửa, nó có lợi cho sự phát triển của trứng
rồng.
Cô cố gắng khắc chế sự kích động trong lòng, hơi cúi đầu, cẩn
thận dùng sườn mặt dán lên quả trứng rồng, đáy mắt đều là ý cười ấm áp dịu
dàng: “Bảo bối, mẹ yêu con.”
Nói xong, cô lại ôm lấy quả trứng một hồi lâu, rồi mới không nỡ
chậm rãi buông trứng rồng xuống, đặt trên tấm vải mềm mại.
Idelina cảm thấy cái tổ này thật sự có chút đơn sơ, không xứng
với con của mình.
Vì vậy, cô quyết định đi ra ngoài một chuyến đi, thì thầm: “Bảo
bối nghe lời ngoan ngoãn ở nhà nhé, mẹ sẽ về nhanh thôi.”
Bên trong động rồng tràn đầy khí tức của Long tộc lớn mạnh vô
địch, ma thú cũng không dám xông vào nơi này. Hơn nữa, cô còn cố ý bày ra rất
nhiều tầng trận pháp, để bảo vệ trứng rồng, qu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.