Tôi Trọng Sinh Trước Khi Đổi Hôn

Chương 197: Trữ hàng


8 tháng

trướctiếp


Chương Hồi buông bút xuống, nhìn sang trợ lý mình: “Phía giám đốc Tôn và Diệp Mạn không đuổi kịp sao?”

Quảng cáo của họ đã được tung ra vài ngày nhưng bên cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ vẫn không có động tĩnh gì.

Trợ lý lắc đầu: “Tôi đã nghe ngóng qua, giám đốc Tôn họ đã xích mích với Diệp Mạn, chuyện hợp tác chỉ có thể hủy bỏ thôi.”

Chương Hồi cảm thấy rất mới mẻ, chau mày: “Ồ? Sao họ lại xích mích với nhau? Trước đây hai công ty họ cũng từng xảy ra rất nhiều mâu thuẫn, nhưng không phải đều ổn cả rồi sao. Như vậy không hợp với phong cách làm việc lão luyện khôn khéo của hai người họ đấy.”

Trợ lý cười nói: “Tổng giám đốc Chương, chắc chắn anh không đoán ra được nguyên nhân đâu, em vợ của giám đốc Tôn, tổng giám đốc Tiêu luôn có ý với tổng giám đốc Diệp, muốn hai công ty hợp tác để mạnh hơn, thế nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, tổng giám đốc Diệp lại tìm một chàng thư sinh nghèo kiết xác, nghiêm túc từ chối tổng giám đốc Tiêu. Sĩ diện của tổng giám đốc Tiêu để đâu được nữa chứ, dưới cơn nóng giận anh ta đã kiên quyết không chịu hợp tác với tổng giám đốc Diệp. Giám đốc Tôn hết cách chỉ có thể gọi điện thoại ngừng việc hợp tác với sếp Tiết thôi.”

Ngành đồ điện của tỉnh Vân Trung chỉ lớn nhường đó thôi, các nhà máy hiệu buôn lớn đều tương đối quan tâm đến tin tức của nhau, chuyện tổng giám đốc Tiêu có ý với Diệp Mạn Chương Hồi cũng đã từng nghe nói đến, vì thế cũng không hề nghi ngờ.

Chỉ là làm như thế bỗng dưng mỗi món đồ điện của cửa hàng anh ta tổn thất hai trăm tệ, anh ta hơi khó chịu: “Tên Tiêu Thư Dương này khó tránh được làm việc theo cảm tính.”

Trợ lý gật đầu: “Không phải sao, chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà nhất quyết không chịu hợp tác. Nhưng họ có hợp tác với nhau không cũng đều không ảnh hưởng đến chúng ta, kể từ sau khi khuyến mãi năm mới của chúng ta tung ra thì số lượng tiêu thụ đã tăng thêm một bậc, bỏ xa cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ và nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà. Cứ tiếp tục như vậy họ sẽ không chống chọi được bao lâu nữa đâu, chỉ có thể nhường thị trường cho chúng ta thôi.”

Khuyến mãi năm mới, giảm giá hai trăm tệ, quảng cáo không ngừng, cứ tiếp tục quảng bá như vậy thì số lượng tiêu thụ của Phú Hữu sẽ tăng trưởng không kinh người, đã chiếm đóng thị trường TV màu cao cấp của tỉnh Vân Trung, một nửa giang sơn của thị trường máy giặt, hơn nữa vẫn đang tăng trưởng không ngừng, đồng thời tỷ lệ thị trường tỉnh Thông, tỉnh An lân cận cũng tăng không ngừng lên.

Tháng hai, một lần họ nhập tám dây chuyền sản xuất từ nước ngoài về, TV màu và máy giặt mỗi dòng hai dây chuyền, máy điều hòa bốn dây chuyền. Đợi khi nghiệp vụ ngành điều hòa của họ chính thức đi vào hoạt động thì mảnh trận địa sản phẩm tầm trung và tầm cao cuối cùng của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ đều sẽ lập tức rơi vào tay giặt.

Chương Hồi cũng rất đắc ý, nhanh chóng đuổi tên phó giám đốc Ngôn ăn không ngồi rồi đi, chỉ là một lão già không có năng lực nhưng mãi suy nghĩ việc nhồi nhét một số vị trí không quan trọng, cả nhà máy trên dưới đồng lòng, tốc độ phát triển của Phú Hữu không cần quá nhanh.

Mặc dù có lúc giám đốc Lưu cũng rất cản trở, nhưng tốt xấu gì lão già này sẽ không nhồi nhét lung tung những kẻ vô dụng vào những vị trí quan trọng.

Chương Hồi cười nhẹ: “Sớm muộn gì Diệp Mạn cũng sẽ biết ban đầu từ chối việc chúng ta đầu tư thì cô ấy đã bỏ lỡ điều gì.”

Đang nói câu này thì đột nhiên Tả Tùng bước vào.

Trợ lý vội càng mời cậu ta vào trong: “Quản lý Tả đến rồi à, mời vào trong.”

Tả Tùng gật đầu chào cậu ta, sau đó bước vào trong: “Tổng giám đốc Chương, tôi có chuyện báo lại với anh, phía tỉnh Nam Hưng có một ông chủ mới đến, muốn làm đại lý của máy điều hòa không khí Phi Tuyết, tôi cho người đưa ông ta tham quan dây chuyền sản xuất máy điều hòa hoàn toàn mới của chúng ta rồi.”

Kể từ sau khi Phú Hữu giảm giá mạnh thì số chủ cả tìm đến cửa không biết bao nhiêu người, nhưng đây là lần đầu tiên Tả Tùng đến tìm anh ta. Chương Hồi hỏi: “Người chủ này có gì đặc biệt sao?”

Tả Tùng gật đầu: “Ông ta đặc biệt có tiền, là một ông chủ lớn chuyên mua bán ở tỉnh Nam Hưng, tên là Đinh Phú Quý, ông ta kiếm không ít tiền, muốn làm đại lý cho sản phẩm của cửa hàng đồ điện phát triển nhanh nhất hiện nay. Nguyên quán của ông ta là thành phố Bình An của tỉnh chúng ta, luôn có ấn tượng tốt với Phi Tuyết, lần này về đã đi thẳng đến nhà máy của chúng ta.”

Nghe Tả Tùng nói như vậy, Chương Hồi trở nên hứng thú: “Để tôi đi gặp ông ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp