“Cuối cùng thì cô cũng
về rồi.” Bàng Dũng nhìn thấy Diệp Mạn thì nhanh chóng đứng dậy, thở phào nhẹ
nhõm.
Diệp Mạn nhìn anh ta
cười nói: “Mấy ngày nay tổng giám đốc Bàng vất vả rồi.”
Bàng Dũng xua tay: “Khổ
cực gì chứ. Này, cô biết gì không? Vào dịp năm mới Phú Hữu và Giáp Thiên Hạ đều
đang làm hoạt động quảng cáo, đặc biệt là Phú Hữu, hoạt động của bọn họ giống
hệt với hoạt động năm ngoái của chúng ta là đặt cọc trước sau đó cắt giảm một
số khoản tiền nhất định. Tôi còn nghe nói đơn đặt hàng của bọn họ đã được vài
tháng rồi.”
Diệp Mạn kinh ngạc
nhướng mày: “Còn có chuyện này sao, anh nghe ai nói thế, tin tức có đáng tin
không?”
Bàng Dũng không xác
định lắm: “Khá đáng tin đấy, giám đốc Tôn nói đó. Mấy ngày trước ông ta có qua
đây, thấy cô không có ở đây thì cũng chỉ nói vài câu rồi đi.”
Diệp Mạn gật đầu:
“Ngoài cái này ra, ông ấy còn nói gì nữa không?”
Bàng Dũng nhẹ nhàng lắc
đầu: “Không, nhưng tâm trạng của giám đốc Tôn không tốt. Nghe nói mặc dù bọn họ
đã giữ được thị trường, nhưng phải nhường lại khá nhiều lợi ích, lợi nhuận cũng
không cao, e là cũng có chỗ khó khăn.”
Diệp Mạn không quan tâm
đến điều này, cô mỉm cười xoa cằm, hứng thú nói: “Giám đốc Tôn có rất nhiều mối
quan hệ, luôn nắm được thông tin đầy đủ, những gì ông ấy nói có lẽ là sự thật.”
Nói xong cô nhấc điện
thoại lên và nhanh chóng bấm một số: “Xin chào, giám đốc Tần, tôi là Diệp Mạn,
có chuyện làm phiền cô rồi. Nghe nói đơn đặt hàng gần đây của Phú Hữu tăng vọt,
ngày giao hàng cũng đã được ấn định là vào vài tháng sau, cô đi tìm hiểu một
chút xem cái này có phải thật hay không.”
Bàng Dũng sững sờ khi
nhìn thấy hành động nhanh chóng của Diệp Mạn, đợi đến khi cô cúp điện thoại mới
nói: “Tại sao cô lại đi hỏi giám đốc Tần vậy, chuyện này về cơ bản là thật, dịp
tết tôi đi dạo qua cửa hàng bách hóa và Giáp Thiên Hạ, còn có một vài đại lý
thiết bị gia dụng khác, sản phẩm của Phú Hữu bán rất chạy hàng, khách hàng còn
xếp hàng để đặt cọc trước.”
Diệp Mạn càng hứng thú
hơn: “Cửa hàng bách hóa cũng tham gia vào hoạt động đặt cọc 100 tệ giảm 200 tệ
tiền hàng sao?”
Bàng Dũng cảm thấy khó
hiểu vì sao cô không những không vội mà còn rất phấn khích, lẩm bẩm: “Đúng rồi.
Bây giờ cửa hàng bách hóa giờ rất thân thiết với Phú Hữu, đặt sản phẩm của bọn
họ ở chỗ dễ nhìn nhất, còn hàng của chúng ta thì đặt trong góc. Cô nói xem,
chúng ta có cần đi hỏi sếp Tiết không?”
“Hỏi cái gì? Sản phẩm
của ai dễ bán thì đặt ở vị trí tốt nhất, không sai đâu.” Diệp Mạn nhún vai.
Chưa kể giữa cô và sếp
Tiết có chút không vui, cho dù không có, nhưng về mặt lợi ích, sếp Tiết cũng
không thể vì chút tình bạn đó mà từ bỏ lợi ích. Không chỉ mỗi sếp Tiết, bây giờ
có đặt cô vào vị trí của sếp Tiết thì cô cũng sẽ làm như vậy.
Bàng Dũng bất lực nhìn
cô: “Cô đứng về phía nào thế hả? Tổng giám đốc Diệp, tôi nói thật với cô, tôi
đang rất lo lắng đó, tôi cảm thấy ngủ không ngon, sếp Tiết, các đại lý đều đang
nghiêng về Phú Hữu, nếu chúng ta không nghĩ cách khác thì không tới vài tháng
nữa, sản phẩm trung cấp trên thị trường của chúng ta sẽ biến mất đó.”
Diệp Mạn khẽ lắc đầu,
mở tờ báo trên bàn, tìm tờ Nhật Báo Vân Trung hai ngày trước đẩy tới trước mặt
Bàng Dũng: “Tổng giám đốc Bàng đã xem tờ báo này chưa?”
Bàng Dũng cầm tờ báo
lên đọc qua, không hiểu hỏi: “Cô bảo tôi đọc cái này làm gì?”
Diệp Mạn không khỏi lắc
đầu, Bàng Dũng không tinh ý lắm, đừng nói là anh ta, bản thân cô cũng không khá
hơn là bao. Lúc trước, vào lúc này cô còn đang vật lộn để sinh tồn, gia đình
ngay cả một tờ báo cũng không có, đương nhiên cũng không biết sự kiện lịch sử
chấn động này, đối thoại phía nam.
Tuy nhiên, điều cô trải
nghiệm sâu sắc nhất vào thời điểm đó là giá cả tăng cao, từ những nhu yếu phẩm
hàng ngày như củi, gạo, dầu, muối, nước sốt, giấm, trà cho đến các vật dụng
công nghiệp, tất cả đều tăng giá, đối với tình hình kinh tế khó khăn như cô mà
nói, không khác gì khó khăn chồng chất khó khăn. Không có thu nhập ổn định, cái
gì cũng tăng giá, lúc đó đến cả cháo còn không có mà ăn, đến tận bây giờ Diệp
Mạn cũng không thể nào quên được.
Đối thoại phía nam đã
giải quyết các vấn đề tư tưởng trong quá trình phát triển, cái này còn phải xem
nó có lợi cho sự phát triển và sinh tồn của xã hội hay không, khuyến khích hàng
loạt lãnh đạo cán bộ và quần chúng, mạnh dạn hơn một chút, phải bước đi nhanh
hơn một chút, đừng sợ sai, sai rồi thì sửa.
Sau cuộc đối thoại phía
nam, kinh tế của nước đón nhận sự phát triển mới, nhân dân hăng hái đầu tư xây
dựng sự nghiệp, cán bộ viên chức đi buôn bán kinh doanh, vốn nước ngoài đổ vào
rất lớn, xây dựng nên một vòng đầu tư, chính sách hoạt động tín dụng cũng được
thả lỏng, đồng thời thúc đẩy giá cả nguyên vật liệu tăng theo, giá cả cũng theo
đó mà tăng lên.
Diệp Mạn chỉ vào tờ báo
và nói: “Đây là một dấu hiệu chính sách quan trọng. Chúng ta sẽ nghênh đón một
làn sóng cải cách mới, kinh tế phát triển với tốc độ nhanh chóng, đầu tư sẽ
tăng lên, giá nguyên liệu thô cũng sẽ tăng lên”
Bàng Dũng cau mày:
“Trên đó không có viết mà?”
Diệp Mạn bất đắc dĩ hỏi
lại anh ta: “Anh không để ý thấy một số mặt hàng đã bắt đầu tăng nhẹ rồi sao?”
Bàng Dũng cẩn thận suy
nghĩ một lúc, cuối cùng phát hiện ra loại thuốc lá mà anh ta thích hút dường
như đã tăng thêm hai xu một bao. Bởi vì hiện tại tài chính khá giả, vì vậy cũng
không để ý đến vài đồng bạc lẻ này, vì thế không có tí cảm giác nào.
“Vậy chúng ta nên làm
gì bây giờ?”
Diệp Mạn cười nói: “Tôi
đã vay ngân hàng 80 triệu tệ rồi, tí nữa bảo bên tài vụ đưa cho Trưởng ban Mộc
20 triệu tệ, bảo ông ấy thu mua nguyên vật liệu với số lượng lớn để dự trữ, để
đối phó với phong trào tăng giá lần này.”
Bàng Dũng chợt hiểu ra:
“Cô quay về huyện Trường Vĩnh lâu như vậy là để xử lý chuyện này sao?”
Diệp Mạn gật đầu: “Đúng
vậy, chuyện này tạm thời đừng nói ra ngoài, anh cũng đừng nói với Tiểu Cầm. Bởi
vì bên đó có người quen giúp đỡ nên tôi nên tôi mới đến huyện Trường Vĩnh vay
tiền, đồng thời người để ý đến chúng ta cũng ít đi, trong thời gian ngắn đừng
để chuyện này truyền đến tai Phú Hữu.”
Chuyện dự trữ hàng hóa
đương nhiên phải bí mật đi làm, nếu không để cho đối thủ cạnh tranh biết được
thì bọn họ còn có lợi lộc gì nữa chứ.
Bàng Dũng kinh ngạc
nhìn Diệp Mạn, không ngờ rằng cô lại lặng lẽ đi làm một chuyện lớn như vậy,
đúng là kích thích quá đi.
Anh ta nuốt nước bọt,
hưng phấn nói: “Bây giờ Phú Hữu đã tích lũy được nhiều đơn đặt hàng như vậy,
khi giá nguyên liệu tăng mạnh, chẳng phải bọn họ sẽ không thu về được nhiều lợi
nhuận sao?”
Diệp Mạn mỉm cười gật
đầu: “Nếu không thì tại sao anh lại cho rằng tôi hoàn toàn không quan tâm đến
việc bọn họ đào góc tường nhà chúng ta, cũng không làm bất kỳ biện pháp níu kéo
này?”
Bàng Dũng nhiệt liệt vỗ
tay: “Tôi nói rồi mà, khó trách cô không vội vàng chút nào, còn vui vẻ chấm dứt
hợp đồng với mấy đại lý. Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?”
Diệp Mạn nói: “Không
cần gấp, sau khi tôi hiểu rõ tình hình hiện tại thì chúng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.