Nỗi lo lắng của Diệp Mạn và giám đốc Tôn đã trở thành hiện thực.

Tháng ba, Phú Hữu khí thế hung hãn đưa ra hoạt động xúc tiến tiêu thụ mua đồ điện gia dụng tặng đồng hồ đeo tay, đồng thời quảng cáo tuần hoàn trên báo chí, đài truyền hình, đài phát thanh, gần như mỗi ngày trên báo chí, TV đều có thể nhìn thấy hoạt động xúc tiến tiêu thụ của Phú Hữu.

Mức độ ưu đãi khuyến mãi lớn, hơn nữa chỗ nào cũng tuyên truyền, lượng tiêu thụ của Phú Hữu giống như tên lửa, liên tục tăng lên, lượng tiêu thụ của các nhà máy khác không tránh khỏi sẽ bị ảnh hưởng.

Cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ còn tốt, bởi vì sản phẩm ở mức thấp, mà hoạt động xúc tiến tiêu thụ trong dịp tết là mô hình trả trước miễn tiền mặt, còn có một bộ phận đơn đặt hàng tiềm năng chưa làm hết, trong thời gian ngắn thì không bị ảnh hưởng lớn.

Nhưng cuộc sống ở nhà máy sản xuất TV và nhà máy sản xuất máy giặt thì không dễ chịu như vậy, lượng tiêu thụ năm mới tăng lên như phù dung sớm nở tối tàn, nhanh chóng bị đánh trở về nguyên hình.

Diệp Mạn đã đi chợ quan sát, từ khi bước vào tháng ba tới nay, lượng khách của Giáp Thiên Hạ và một số thương gia có quy mô không lớn trong thành phố rõ ràng đã bị tác động, kém hơn rất nhiều so với năm trước. Điều tương ứng, lượng tiêu thụ ở phòng bán hàng đồ điện gia dụng của cửa hàng bách hóa rõ ràng đã tăng lên không ít.

Điều khiến cô bất ngờ là, trong cửa hàng Giáp Thiên Hạ cũng không có sản phẩm nào của Phú Hữu, nói cách khác thì hai nhà cũng không đạt được hiệp nghị hợp tác gì.

Theo Tiêu Thư Dương nói, lần trước Phú Hữu đã đưa ra điều kiện cực kỳ ưu đãi cho anh ta, giá hàng thì thấp hơn bên cửa hàng bách hóa, anh ta vẫn không đồng ý, có thể là đang cân nhắc nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà.

Nói đến tên Tiêu Thư Dương này, đúng là có khuyết điểm kiêu ngạo tự đại, coi mình là trung tâm khiến người khác không thích nổi, nhưng anh ta cũng có ưu điểm rất rõ ràng, đó chính là trọng tình trọng nghĩa.

Chỉ là Diệp Mạn cũng không coi trọng cái gọi là nghĩa khí này của anh ta, trừ khi nhà máy sản xuất TV thành phố Phụng Hà có thể nghịch thiên cải mệnh đảo ngược tình thế trong kẽ hở nhỏ hẹp, nếu không thì một cái Giáp Thiên Hạ, làm nền tảng cho nó, cũng không thể kéo dài được bao lâu. Ngược lại, còn có thể liên lụy đến sự phát triển của Giáp Thiên Hạ, trên thương trường, một bước lạc hậu có thể sẽ dẫn đến lạc hậu từng bước một, thực sự rất khó xoay chuyển. Năm nay tốc độ mở cửa hàng trực tiếp của cửa hàng điện gia dụng Lão Sư Phụ bọn họ rõ ràng nhanh hơn rất nhiều, do có kinh nghiệm từ năm ngoái, đoán rằng sang năm tới thì quy mô cũng rất có thể vượt qua cả Giáp Thiên Hạ.

Nhưng đây là chuyện của giám đốc Tôn, sau khi Diệp Mạn hiểu rõ thì bỏ qua một bên.

Cô còn quan tâm chuyện hiệu quả quảng cáo bên tỉnh Xương Lan, cái này sẽ quyết định bước tiến ra các tỉnh bên ngoài của bọn họ.

Chung Tiểu Cầm đã trở về từ tỉnh Xương Lan, quảng cáo về TV cũng chính thức được đưa lên, nhưng hiệu quả cụ thể còn phải chờ bên Phùng Túc phản hồi, cái này thì cần thời gian.

Diệp Mạn chưa đợi được điện thoại của Phùng Túc nhưng đã đợi được một vị khách tới.

“Quản lý Hướng, ngọn gió nào đã đưa anh tới đây thế?” Diệp Mạn đứng lên chào hỏi anh ta: “Mời anh ngồi.”

Quản lý Hướng ngồi xuống, cười ha hả nói: “Đi ngang qua, tới thăm cô tiện thể tìm hiểu lượng tiêu thụ tủ lạnh của chúng ta.”

Diệp Mạn cười nói: “Tôi đang chuẩn bị liên lạc với anh, báo tin vui cho anh biết, số liệu thống kê của cửa hàng điện gia dụng bên này cho thấy tủ lạnh một nghìn năm trăm tệ trở lên, lượng tiêu thụ tháng hai tăng gần gấp đôi so với tháng một, cho tới bây giờ thì lượng tiêu thụ của tháng ba vẫn chưa giảm trên diện rộng. Tối hôm nay tôi sẽ sắp xếp số liệu tiêu thụ cụ thể rồi đưa qua cho anh.”

Điều này chủ yếu là do Phú Hữu chưa đặt chân vào bên tủ lạnh, nên lượng tiêu thụ tủ lạnh không bị ảnh hưởng bởi khuyến mãi của họ.

Quản lý Hướng thường xuyên đi thăm thị trường cũng biết không tệ. Anh ta xua tay cười nói: “Không vội không vội, sức khỏe tổng giám đốc Diệp không sao chứ? Lúc trước định đi bệnh viện thăm cô bị tổng giám đốc Bàng ngăn lại.”

“Đó là ý của tôi, tôi không có gì đáng ngại cả, ở bệnh viện hai ngày rồi về, lúc hai người tới có khi tôi về nhà rồi.” Diệp Mạn cười đáp.

Quản lý Hướng gật đầu: “Vậy là tốt rồi. Đúng rồi, hôm nay tôi tới còn có một tin muốn báo cho cô.”

Diệp Mạn thấy vẻ mặt anh ta trở nên nghiêm túc, cũng thu lại nụ cười, nghiêm túc nhìn anh ta: “Quản lý Hướng nói đi.”

Quản lý Hướng thở dài nói: “Giám đốc Từ báo xin từ chức với cấp trên.”

Diệp Mạn rất bất ngờ: “Chuyện này… xảy ra từ khi nào?”

Quá đột ngột, trước đó cô không nghe thấy một chút tin tức gì cả.

Quản lý Hướng nói: “Chính là chuyện tuần trước, bây giờ nhà máy sản xuất máy giặt ngay cả tiền lương cũng không phát được, mà công nhân viên chức trong nhà máy thì rất có ý kiến với cải cách của giám đốc Từ, còn có một bộ phận tổ chức đi lên trên náo loạn. Giám đốc Từ mới tiếp nhận nhà máy sản xuất máy giặt được mấy tháng, sao mà xử lý được mớ quan hệ lộn xộn như vậy, vừa tức vừa giận, rơi vào bước đường cùng, đành đưa ra đơn từ chức.”

Nhà máy sản xuất máy giặt vốn đang bấp bênh, tạm thời đổi tướng, chưa chắc đã là thượng sách, nhưng giám đốc Từ đúng là không thu dọn được cục diện rối rắm của nhà máy sản xuất máy giặt này.

Diệp Mạn hỏi: “Vậy cấp trên đã phê chuẩn chưa?”

Quản lý Hướng nhẹ nhàng lắc đầu: “Còn chưa phê chuẩn, hiện tại ai lại muốn đi nhận cục diện rối rắm này của nhà máy sản xuất máy giặt chứ? Làm tốt thì đó là một công lớn, nhưng nếu làm không tốt thì chính là tội nhân của nhà máy. Có thể phái đi đều là mấy đồng chí già, ai lại muốn trước khi về hưu lại phải cõng vết nhơ lớn như vậy.”

Nhưng muốn cho nhà máy sản xuất máy giặt cải tử hoàn sinh nào có dễ như vậy, nếu không có tiền thì thiết bị sản xuất cũng không phải loại tiên tiến nhất, người thì rất nhiều, nhưng chính do quá nhiều, nên có nhiều kẻ ăn không ngồi rồi, bên trong còn có vài người cậy già lên mặt, mấy phe phái, người bình thường đúng là khó mà xử lý được mấy tình huống phức tạp như vậy.

“Đúng thế, chuyện này không dễ làm, vậy giám đốc Từ không có cách nào đành từ chức sao?”

Quản lý Hướng biết tương đối nhiều tin tức, anh ta nói: “Đúng, nói thế nào thì nhà máy sản xuất máy giặt cũng có mấy nghìn công nhân viên chức, còn là một nhà máy cũ có hai mươi năm lịch sử, cấp trên không hy vọng nó đóng cửa, đang tích cực bàn bạc, nếu như có thể thì vẫn muốn cứu sống nhà máy này.”

Cứu thế nào? Lấy cái gì cứu đây?

Diệp Mạn không để ý, ngoài miệng lại nói: “Anh nói cũng có lý, có thể cứu sống đương nhiên là tốt nhất.”

Quản lý Hướng nhìn thoáng qua cửa rồi đột nhiên đè thấp giọng nói: “Tôi nghe được một ít tin tức nhỏ, nói cấp trên chuẩn bị bàn bạc với bên Phi Tuyết, xem có thể để Phi Tuyết thu mua nhà máy sản xuất máy giặt này hay không.”

Diệp Mạn......

Đó không phải là trông cậy vào Phi Tuyết à, rõ ràng là để ý Phú Hữu mới đúng. Phi Tuyết chỉ làm điều hòa, ngược lại thì Phú Hữu đã đặt chân vào thị trường máy giặt.

Diệp Mạn kinh ngạc hỏi: “Thật sao, vậy bên Phi Tuyết có đồng ý không?”

<

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play