Hà Văn cũng không gọi lại cho Diệp Mạn mà trực tiếp đến vào
buổi trưa.
Thấy cô đỏ mặt, trên trán lấm tấm mồ hôi, Diệp Mạn rót một
ly nước đưa tới: "Chị vừa từ nhà máy sản xuất máy giặt trở về sao, như thế
nào rồi?"
Sau khi uống nước, Hà Văn vừa lau mồ hôi vừa nói: "Tổng
giám đốc Diệp, nhà máy sản xuất máy giặt rất hỗn loạn. Nhiều nhân viên đã nghe
nói hai nhà máy sẽ hợp tác, nhưng họ không đồng ý. Tập hợp rất nhiều người đang
đàm phán với lãnh đạo hiện tại. Bây giờ ai cũng không có tâm trạng làm việc,
nhà máy cũng ngừng sản xuất.”
Tình huống này cũng không đáng ngạc nhiên lắm.
Diệp Mạn lại hỏi: "Vậy chị có biết điều kiện hợp tác cụ
thể của họ không? Còn nữa, tại sao công nhân lại gây rối?"
Hà Văn thở dài: "Điều kiện mà Phi Tuyết đưa ra là trước
tiên phải giảm biên chế năm mươi phần trăm nhân viên, sau đó họ mới sẵn sàng
đầu tư lần đầu tiên. Sau khi công nhân biết chuyện này, họ đã không làm việc
nữa. Ai biết được liệu người bị giảm biên chế có phải là mình hay không, ngoại
trừ một số rất ít người có mối quan hệ rất bền chặt, nhân viên bình thường đều
không được đảm bảo. Những người lãnh đạo cũng có tính toán của riêng họ, sợ
người của họ sẽ bị cắt giảm nên cũng không đồng ý. Bây giờ còn có người treo
biểu ngữ trước cửa nhà máy, tố cáo giám đốc Từ cấu kết với người ngoài, bán
đứng công nhân, bán rẻ tài sản nhà nước và không chịu rời đi đây này."
Trong cải cách doanh nghiệp nhà nước, quả thực đã xảy ra
chuyện như vậy, nhưng những người thực sự bán rẻ tài sản nhà nước sẽ không làm
ầm ĩ như thế này, chuyện đã được an bài từ đầu, người lao động bình thường cũng
không biết về việc đó và mất việc mà không được bồi thường, hoặc dù biết cũng
không thể làm gì được, không có tiếng nói và cuối cùng cũng không giải quyết
được gì.
Nói cho cùng đúng như Hà Văn đã nói, mọi người đều sợ bị
giảm biên chế. Hành động của giám đốc Từ đã động đến lợi ích của hầu hết mọi
người nên mới gây ra sự phản đối gay gắt như vậy. Mà ông ta lại không có uy tín
và nền tảng trong nhà máy sản xuất máy giặt, hầu như không có ai đứng về phía
ông ta, một cây làm chẳng nên non.
Tâm trạng của Hà Văn rất phức tạp, cô ấy lớn lên trong sân
của nhà sản xuất máy giặt từ khi còn nhỏ, đó là nhà của cô. Hiện tại biến thành
bộ dạng như vậy thật khiến cho lòng người phải thổn thức.
"Tổng giám đốc Diệp, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Diệp Mạn xoa trán nói: "Để em suy nghĩ xem."
Trên thực tế, từ sự việc hôm nay có thể thấy, cái gọi là hợp
tác chỉ là ý định của lãnh đạo hai bên, còn âm thanh phản đối của công nhân
phía dưới rất gay gắt. Giữa chuyện này còn có không biết bao nhiêu gợn sóng. Cô
hoàn toàn có thể làm chút mánh khóe để châm ngòi thổi gió khơi dậy sự phẫn nộ
của quần chúng, chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ mà không lộ mặt là có thể làm rối
tung chuyện này lên.
Tuy nhiên, nếu lần này hợp tác với Phi Tuyết thất bại, sẽ
không có ai tiếp quản mớ hỗn độn của nhà máy sản xuất máy giặt, nhà máy sản
xuất máy giặt Phụng Hà chỉ có một con đường có thể đi, đó là phá sản đóng cửa.
Việc một nhà máy đóng cửa cũng không phải một chuyện hiếm thấy, chẳng qua là
hơn bốn nghìn công nhân đều sẽ mất việc làm.
Diệp Mạn đã từng bị giảm biên chế, cô biết rõ loại cảm giác
này khó chịu đến mức nào, nhất là đối với gia đình nghèo không có tiền tiết
kiệm, mấy cái miệng đều phải chờ ăn cơm, trong nhà lại không có bất kỳ thu nhập
gì, loại tuyệt vọng này người chưa từng trải qua sẽ không thể nào cảm nhận
được.
"Quên đi, cứ thuận theo tự nhiên vậy. Thời gian này nếu
rảnh rỗi thì chị trở lại nhà máy sản xuất máy giặt nhiều hơn, để tìm hiểu tình
hình ở đó, có bất kỳ tình huống gì mới thì kịp thời phản hồi lại cho em.” Diệp
Mạn thản nhiên nói.
Nhà máy sản xuất máy giặt nếu có thể vượt qua trận này thì
rất tốt, không qua được cũng là mệnh của bọn họ. Cô sẽ không đưa than sưởi ấm
trong ngày tuyết rơi, cũng sẽ không bỏ đá xuống giếng, nhà máy sản xuất máy
giặt nếu cuối cùng vẫn tiếp nhận đầu tư của Phi Tuyết, chuyển đổi sang sản xuất
máy giặt cấp thấp vậy mọi người lại cùng cạnh tranh cao thấp là được. Các đối
thủ cạnh tranh trên thị trường vốn là vô tận, thay vì nhìn chằm chằm vào người
khác, sợ người khác bắt kịp, tốt hơn là tìm cách để cải thiện hiệu quả sản xuất
của mình, giảm chi phí, cải thiện công nghệ, nâng cao khả năng cạnh tranh của
sản phẩm hơn nữa.
Hà Văn gật đầu: "Được, thời gian này chị sẽ về nhà ở.”
"Ừ." Diệp Mạn xoa mi tâm nói: "Ngoài ra, chị
xem có thể lấy được danh sách nhân viên kỹ thuật của nhà máy máy giặt hay
không, ghi nhớ ưu khuyết điểm, tính cách, hoàn cảnh gia đình của bọn họ. Còn
có, ở trong nhà máy có phe phái hay không cũng ghi chép lại, nếu không biết thì
để trống. Chị sắp xếp lại cho em, việc này cũng không vội vàng, chị cứ từ từ mà
làm cẩn thận một chút.”
Hà Văn hiểu ý cô: "Không thành vấn đề gì, giám đốc Diệp
muốn đào một số kỹ thuật viên sao?”
Diệp Mạn nói: "Em đúng là có ý định như vậy. Ngoài ra,
nếu ai có tài năng xuất chúng trong các lĩnh vực khác như bán hàng, quản lý và
tài vụ, chị cũng có thể liệt kê họ vào danh sách. Quy mô nhà máy của chúng ta
vẫn đang mở rộng nên rất cần người tài. Các sinh viên đại học mới tới vẫn còn
phải đào tạo nhiều, họ không biết việc như những người giàu kinh nghiệm này.”
“Được.” Hà Văn gật đầu mạnh.
Sau khi tiễn Hà Văn đi, Diệp Mạn suy nghĩ một lúc, giám đốc
Từ chắc chắn là không thể kiểm soát được tình hình hiện tại của nhà máy sản
xuất máy giặt, nếu tình hình này cứ tiếp diễn chỉ sợ phải có cấp trên ra mặt
mới được.
Dù sao, đó là một mớ hỗn độn.
Nhưng bây giờ họ làm ầm lên như vậy, sản xuất đình trệ, phải
dừng xuất hàng, những tin tức này sẽ sớm được truyền ra thị trường, đối với cửa
hàng đồ điện Lão Sư Phụ của họ là một cơ hội tốt, ít đi một đối thủ cạnh tranh,
nhiều hơn một lượng hàng có thể xuất ra thị trường.
Nghĩ đến đây, Diệp Mạn nhấc điện thoại gọi cho Bàng Dũng,
đồng thời giải thích cho anh ta về tình hình hiện tại của nhà máy sản xuất máy
giặt: “... Nhà máy của họ đã đình công ngừng sản xuất, cũng dừng xuất hàng. Mặc
dù đã đạt thành hiệp nghị với Phi Tuyết, Phi Tuyết đồng ý sẽ đầu tư, nhưng phải
cắt giảm biên chế, thay đổi tầng quản lý, tổ chức lại sản xuất và điều chỉnh
chiến lược phát triển. Việc này sẽ không thể hoàn thành trong hai hoặc ba tháng
được, đây là thời cơ của chúng ta.”
Bàng Dũng trả lời: "Ý cô là chúng ta nhân cơ hội này để
chiếm lấy thị trường của họ?"
Đó đúng là ý của Diệp Mạn: "Đúng vậy, chúng ta không
thể nào đoạt được thị trường hàng cao cấp nhưng hàng tầm trung thì có thể. Anh
thông báo cho các cửa hàng kinh doanh trực tiếp của mình tháng sau sẽ có sự
kiện khuyến mãi máy giặt. Trụ sở chính sẽ thông báo nội dung cụ thể của sự
kiện."
"Được, không thành vấn đề, nhưng Tiểu Cầm đang đi công
tác, còn Kiến Tân thì đang bận chuyện các đại lý, cô có thể làm được không? Có
cần tôi quay lại giúp cô không?" Bàng Dũng nghĩ đến chuyện cô ấy mới xuất
viện chưa được bao lâu nên hơi lo lắng.
Diệp Mạn từ chối: "Không cần, có Tiểu Vũ giúp tôi rồi.
Anh cứ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.