“Giám đốc Từ, tổng giám đốc Diệp của cửa
hàng đồ điện Lão Sư Phụ đến rồi, đang chờ ở phòng tiếp khách.”
Sau khi giám đốc Từ kết thúc cuộc họp quay về
liền nghe được tin này, ông ta sững sờ hai giây, nói: “Mời đến văn phòng của
tôi.”
Vài phút sau, thư ký dẫn Diệp Mạn vào cửa.
Không chờ cho giám đốc Từ kịp nói chuyện, Diệp
Mạn đã cười tươi nói: “Giám đốc Từ, quấy rầy rồi.”
“Nào có, tổng giám đốc Diệp cứ nói đùa,
hoan nghênh hoan nghênh, mời ngồi.” Giám đốc Từ chỉ vào ghế dựa, khách khí nói.
Diệp Mạn ngồi xuống, mỉm cười nói: “Giám đốc
Từ, hôm nay tôi đến đây là vì có một chuyện muốn thương lượng với ông. Chúng ta
cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, mọi người cứ không ngừng hạ giá,
lợi nhuận của cửa hàng bị phân chia nhưng thị trường cũng chỉ lớn được như vậy,
cuối cùng người chịu tổn thất vẫn là tất cả chúng ta.”
Giám đốc Từ kích động đến mức vỗ tay: “Tổng
giám đốc Diệp, nếu cô có thể nghĩ được như vậy thì thật sự quá tốt. Không
cần phải nói, doanh số hàng năm cao như vậy, chúng ta cứ đánh qua đánh lại như
thế, cuối cùng cũng chỉ có những người tiêu dùng kia là được hưởng lợi, mọi
người đều không kiếm được tiền, hà tất gì phải vậy. Theo tôi thì không bằng
chúng ta cứ ngồi xuống, thương lượng một chút.”
Diệp Mạn biết rằng giám đốc Từ sẽ cảm thấy
hứng thú với đề nghị này.
Cô gật đầu tán thành: “Quá rõ ràng rồi, tôi
cũng nghĩ như vậy, nhưng chỉ có mỗi hai nhà chúng ta không thể kiểm soát được
thị trường. Tôi thấy hay là như thế này, chi bằng chúng ta và những người đứng
đầu ngành đồ điện gia dụng ở trong tỉnh cùng ngồi xuống nói chuyện một cách
nghiêm túc, xem xem nên phân chia định mức thị phần như thế nào, hay là mọi
người vẫn thống nhất giá cả như cũ, tóm lại là thương lượng đưa ra một đối sách
để mọi người cùng nhau kiếm tiền. Ông thấy thế nào?”
Giám đốc Từ hưng phấn nói: “Chính là cách này,
tổng giám đốc Diệp, cô có thể suy nghĩ thông suốt như vậy thực sự là quá
tốt rồi, tôi đồng ý.”
Diệp Mạn lại nói: “Vậy chúng ta cùng đi tìm
giám đốc Tôn thương lượng đối sách đi, chỉ có mỗi hai chúng ta chắc chắn là
không được, nếu có thêm giám đốc Tôn, cả mấy người bên phía Phi Tuyết đến bàn
bạc thương lượng thì quá tốt rồi.”
“Có lý, đi thôi, chúng ta đi tìm giám đốc
Tôn.” Giám đốc Từ lập tức đứng dậy, xách cặp công văn và áo khoác muốn lên
đường.
Diệp Mạn cũng đứng lên theo, cười nói: “Được.”
Cả hai cùng đi đến nhà máy sản xuất TV, giám
đốc Tôn nghe nói hai người cùng tới, kinh ngạc nhướng mày: “Kỳ quái, tại sao
hai người này lại ở cùng nhau?”
Cân nhắc hai giây, ông ta lắc đầu nói: “Mời
bọn họ vào đi.”
Ngay khi hai người vừa bước vào cửa, ông ta
liền nhiệt tình nói: “Ôi, hôm nay là ngọn gió nào đưa hai vị khách quý đến đây
vậy, giám đốc Từ, tổng giám đốc Diệp, mời ngồi.”
Giám đốc Từ vừa ngồi xuống đã không chờ nổi mà
nói: “Giám đốc Tôn, hôm nay tôi cùng với tổng giám đốc Diệp đến đây là vì
muốn thương lượng một chuyện cùng ông.”
“Ồ, chuyện gì vậy?” Giám đốc Tôn nhìn Diệp Mạn
đang yên lặng ngồi bên cạnh.
Diệp Mạn mỉm cười không lên tiếng, chuyện này
cô chỉ cần mở đầu là được rồi, tự nhiên giám đốc Từ sẽ tích cực hoàn thành
những công việc tiếp theo.
Quả nhiên giám đốc Từ kích động nói: “Giám đốc
Tôn, là như thế này, tôi và Tổng giám đốc Diệp thấy cứ tiếp tục cuộc chiến
hạ giá như vậy cũng không phải là cách, thị trường lớn như vậy, hạ thấp giá cả
xuống, tất cả chúng ta đều sẽ kiếm được ít tiền hơn, người chịu thiệt vẫn là
chúng ta, không bằng chúng ta cùng ngồi xuống thương lượng thật tốt.”
Giám đốc Tôn lại liếc nhìn Diệp Mạn: “Không
phải lần trước tổng giám đốc Diệp không đồng ý sao?”
Ông ta luôn cảm thấy chuyện hôm nay có chút kỳ
quái, không phải là trước kia Diệp Mạn không thích kiểu liên minh ngang dọc này
sao? Thế nhưng hôm nay lại chịu đến đây cùng giám đốc Từ, thật hiếm lạ.
Gương mặt Diệp Mạn xuất hiện nụ cười khổ:
“Giám đốc Tôn, trước đây khác bây giờ khác, tôi đây cũng là vì không còn cách
nào. Ông thấy đấy, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ của chúng tôi vừa mua dây chuyền
sản xuất, lại còn xây dựng nhà máy mới, tuyển công nhân, khai trương cửa hàng,
còn quyên góp ba triệu tệ, tất cả các quảng cáo đăng trên đài truyền hình, báo
chí đều tốn tiền, bây giờ Phú Hữu lại làm ra chuyện như vậy, doanh số giảm mạnh
nhưng chi phí vẫn càng ngày càng tăng, dù có là nhà địa chủ cũng không còn của
ăn. Cho nên tôi mới nghĩ, tất cả chúng ta hòa giải đi, có oán hận thì nên hòa
giải không nên chuốc vào, mọi người đều là cùng hội cùng thuyền, cứ tiếp tục
tranh đấu như vậy, đến cuối cùng người chịu thiệt vẫn là chúng ta.”
Giám đốc Tôn còn chưa kịp nói gì, giám đốc Từ
ở bên cạnh đã gật đầu thật mạnh: “Đúng vậy, sự giác ngộ của tổng giám đốc
Diệp cực kỳ cao, lời nói cũng vô cùng có lý, giám đốc Tôn, tôi nghĩ chúng ta
có thể thử xem, mời thêm giám đốc Ngôn đến đây, cùng nói chuyện, bàn bạc đưa ra
một vài biện pháp hiệu quả.”
Giám đốc Tôn không đồng ý ngay, ông ta vẫn
thấy trong chuyện này có chỗ nào đó không ổn. Tình hình ở nhà máy sản xuất máy
giặt đã không thể tồi tệ hơn được nữa, giám đốc Từ hễ nhìn thấy một tia hy vọng
nào là đều muốn bắt lấy, ông ta cũng có rất nhiều mộng tưởng viển vông, điều
này cũng không có gì lạ.
Nhưng đầu óc Diệp Mạn vẫn luôn vô cùng sáng
suốt, hiện tại Phú Hữu đang chiếm thế thượng phong, khả năng đồng ý với bọn họ
là quá nhỏ. Hẳn là Diệp Mạn phải biết rõ điểm này mới đúng, vì sao cô còn sẵn
sàng chạm vào cái đống tro tàn lạnh lẽo này?
Thấy ông ta không lên tiếng, giám đốc Từ lại
nôn nóng thúc giục lần nữa: “Giám đốc Tôn, được hay không thì ông cũng phải nói
một câu đi chứ?”
“Chỉ bốn người chúng ta thôi?” Giám đốc Tôn
nhíu chặt mày, ánh mắt đảo qua hai người ở đối diện, vẫn không tin tưởng lắm:
“Chưa chắc chúng ta đã mời được giám đốc Ngôn.”
Người ta đang trong thời điểm “xuân phong đắc
ý*”, ba người bọn họ thì lại tụt dốc không phanh, đổi lại là ông ta, thậm chí
ông ta sẽ không muốn nói chuyện với những người này.
*Xuân phong đắc ý: đang trong thời kỳ thịnh
vượng, phát triển, đường làm quan rộng mở, thăng quan tiến chức thuận lợi.
Giám đốc Từ lẩm bẩm nói: “Không thể nào, hiện
tại bọn họ có nhiều tiền như vậy, cho dù doanh số không thấp thì giá thành cũng
sẽ không thấp, đối với mọi người đều là chuyện tốt, tôi tin giám đốc Ngôn nhất
định sẽ lấy đại cục làm trọng. Hơn nữa, không cần biết ông ta có đồng ý hay
không thì chúng ta vẫn phải thử một lần chứ.”
Diệp Mạn dò xét liếc nhìn giám đốc Từ một cái,
đây đúng thật là một thần trợ công mà. Giám đốc Từ chắc không thể không biết
rằng chuyện này có hy vọng rất thấp, nhưng ông ta thật sự không còn cách nào
khác, đọc trên ứng dụng truyen full online hay, bất kể là ở đâu, chỉ cần có
lối thoát, ông ta đều muốn thử. Đó cũng là lý do mà Diệp Mạn tìm tới ông ta
trước tiên thay vì trực tiếp đến tìm giám đốc Tôn.
Giám đốc Tôn vẫn có thể giữ được bình tĩnh,
hơn nữa tâm tư của ông ta rất sâu, có thể sẽ đoán được kế hoạch của cô. Như ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.