Mùa xuân năm nay, Vũ Lăng mưa rất nhiều.
Buổi sáng mặt trời vẫn nhô cao ấm áp vậy mà đến chiều thời tiết đã thay đổi, những hạt mưa tí tách rơi xuống.
Lâm Hi đang bị Chu Thuý Thúy- chủ tiệm siêu thị bên cạnh lôi kéo nói chuyện
"Em họ của chị đó, vô cùng tuấn tú, lịch sự, mặt nào cũng tốt, tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng.
Là một giám đốc điều hành của một công ty đa quốc gia.
Tiền lương một năm ít nhất cũng phải hơn 20 vạn, đó là còn chưa tính tiền thưởng!
Có điều ánh mắt quá cao, năm nay đã gần 30 rồi mà vẫn chưa tính đến chuyện có bạn gái."
Lâm Hi cười ha ha:
" Điều kiện anh ấy tốt như vậy.
Muốn tìm người bạn gái là chuyện dễ dàng, chị dâu đừng quá lo lắng."
" Không phải chị lo lắng." Chu Thúy Thuý nói.
“Là bác hai chị, vốn dĩ sức khỏe hai năm nay đã không tốt, mấy hôm trước phải vào viện, bà cũng chỉ có một đứa con trai này, nó chưa cưới vợ sao có thể yên tâm được.”
Vừa nói vừa kéo tay Lâm Hi, khẩn thiết nói:
“Lâm Hi à, chị dâu cũng không vòng vo với em nữa.
Em xem điều kiện của em cũng không tệ, em trai chị cũng không xoàng, bây giờ em chưa có bạn trai, hay là…Em thử gặp mặt em họ chị một lần xem sao?”
Lâm Hi mỉm cười,khéo léo từ chối:
“Không cần đâu chị dâu, tạm thời em không nghĩ tới chuyện này.”
" Cũng hơn 20 rồi, sao có thể nói không nghĩ tới chuyện kết hôn chứ?" Chu Thuý Thúy trách cô một câu
“Có được hay không thì cứ trước hết em nên gặp một lần đi, gia đình bác hai chị đều là người đàng hoàng, thật đó, em như vậy chắc chắn sẽ bị tổn thất đó!”
Chuyện này sao có thể nói là thiệt thòi, tổn thất được hả trời? Lâm Hi có chút buồn cười, chưa từng nghĩ bản thân cũng có lúc bị người ta hối thúc chuyện kết hôn.
Cô thấy chuyện này đúng là không sao hiểu được.
Đang tính nhẹ nhàng từ chối lần nữa thì Trần Tầm đẩy cửa bước vào tiệm.
Anh ta ăn mặc gọn gàng, khí chất gọn gàng, dáng vẻ thành thục, đi đến đâu cũng nổi bật.
Ngay cả Chu Thúy Thuý cũng bị thu hút ánh nhìn.
" Trần tiên sinh, anh tới rồi?"
Trần Bình đứng ở bên cạnh nghe chuyện bát quái cả buổi trời, thấy Trần Tầm liền đi qua đón tiếp, nhiệt tình chào hỏi.
Dạo gần đây, cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được vị Trần tiên sinh này có quan hệ mập mờ với bà chủ nhà mình.
Em họ bà chủ siêu thị sao có thể so sánh được với Trần tiên sinh chứ? Đúng là không biết tự lượng sức mình.
Trần Bình quay lại lại thấy Chu Thúy Thuý bên kia vẫn còn đang kéo tay Lâm Hi tận tình khuyên bảo, liền nháy mắt với Trần Tầm, dùng khẩu hình nói giới thiệu đối tượng .
Mặc dù không phát ra âm thanh, nhưng ý tứ không có gì khó hiểu.
Trần Tầm vừa nghe thấy, sắc mặt lập tức sa sầm lại, nghĩ tới mấy năm trời hắn nỗ lực vẫn không theo đuổi được người đẹp, vậy mà có kẻ dám đến nạy góc tường, thật đáng giận mà.
Lập tức đi thẳng tới chỗ Lâm Hi, không chút khách khí ngồi bên cạnh cô, bá đạo giơ tay ôm người đẹp:
" Sao lại mặc mỏng manh như vậy, bên ngoài thời tiết đang thay đổi, cẩn thận cảm lạnh."
Giọng nói dịu dàng, đôi mắt tràn ngập nuông chiều.
Bất kỳ ai nhìn vào, cũng cho rằng quan hệ của hai người không bình thường.
Chỉ một động tác đơn giản, một câu nói qua loa như vậy, đã khiến Chu Thúy Thuý đông cứng tại chỗ, xấu hổ không biết giấu vào đâu, trừng mắt nhìn Trần Tầm một cái, rồi giải thích với Chu Thúy Thuý:
“Đây là bạn học của em.” Sau đó tiếp tục nhẹ nhàng từ chối:
“Chị dâu, hiện giờ em thực sự chưa nghĩ đến chuyện này, dù sao vẫn cảm ơn chị.”
Chu Thuý Thuý vô cùng buồn bực, vừa trở lại siêu thị liền đem chuyện này kể với ông xã:
" Ông nói xem, cái cô Lâm Hi này cũng thật là, đã có bạn trai rồi mà còn nói hiện tại không nghĩ tới chuyện này, tính lừa ai chứ, haizzz, mấy cô gái trẻ bây giờ thiệt là…".