Cuộc chiến nghiêng hẳn về phe của cậu chủ Bạch, Mễ Dương đứng ở cửa chậm rãi khép cửa lại, cẩn thận canh gác thay cho nhóc.
Đến khi thấy bên trong không còn âm thanh gì, cậu mới bước vào nói: “Tớ lấy máy chơi game tới rồi nè.” Cậu đảo mắt nhìn chung quanh, trên mặt đất bừa bộn không tả nổi, quần áo hai người thì dính đầy nước trái cây, đặc biệt là Quý Bách An, quả thật là thảm không nỡ nhìn quần áo luôn ấy. Mễ Dương có hơi lo không biết bạn nhỏ Quý Bách An có đi mách lại với phụ huynh không nữa.
Nhưng sự thật là cậu lo xa quá rồi, hai người anh em họ này tuy diện mạo không giống nhau, nhưng tính cách lại không khác nhau là bao, chính là cái kiểu dù đánh nhau ầm trời cũng vẫn rất sĩ diện. Hai người không ai hé răng, đánh xong thì tự về phòng mình thay một bộ quần áo, rửa mặt sạch sẽ rồi đổi sang một phòng mới, sau đó chia lãnh địa cách nhau bảy tám mét thì bắt đầu chơi máy chơi game. Nếu không phải bộ dáng làm lơ đối phương quá rõ ràng, người khác nhìn vào còn tưởng là không có việc gì.
Mễ Dương: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT