Đinh Hạo ngoác miệng thổi phồng hăng say, Bạch Lạc Xuyên nghe mà sợ giùm, không kiềm được đánh mắt sang bên xem thử anh họ của mình phản ứng thế nào. Bất ngờ là biểu cảm của anh họ vô cùng bình tĩnh, hơn nữa còn thấp thoáng ý cười.

Nếu là chuyện khác, Bạch Lạc Xuyên sẽ không bao giờ thua, nhưng vừa nói tới đứa nhỏ thì đúng là anh không thể so được với Đinh Hạo.

Giám đốc Tiểu Bạch của chúng ta không khoác lác được như anh ta nên trong lòng có chút khó chịu.

Vì vậy lúc họ tới nhà hàng dùng bữa vào buổi tối, Bạch Lạc Xuyên không kiềm được mà nhìn Đinh Hạo bằng ánh mắt xét nét từ trên xuống dưới, còn âm thầm so sánh một lượt với hai người bên cạnh, sau đó bỗng cảm thấy Đinh Hạo đúng là chướng mắt. Mà chuyện này cũng không thể trách Bạch Lạc Xuyên được, bởi hai người đứng bên cạnh Đinh Hạo không ai khác chính là Bạch Bân và Mễ Dương. Hai người này đều được điểm cao chót vót, còn Đinh Hạo vừa không có khí chất như Bạch Bân, cũng không ngoan hiền như Mễ Dương, chỉ có mỗi vẻ ngoài tạm ổn, thế nên giám đốc Tiểu Bạch chịu cho anh ta số điểm ngay sát mức là đã khách sáo lắm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play