Bé trai đối diện đưa tay ra, Mễ Dương muốn lùi về phía sau theo bản năng, thế nhưng vừa mới dịch người một chút thì đã ngay lập tức cố định bản thân, cưỡng chế chính mình đứng yên ở đó không nhúc nhích. Bé trai lấy làm lạ, liếc nhìn Mễ Dương, đặt bàn tay lên sợi len quấn trên tay cậu. Nhóc ấy tò mò sờ hai lần, dường như đang thăm dò độ mềm mại của sợi len, Mễ Dương cúi đầu liếc mắt nhìn, bấy giờ mới nhớ ra chính mình vẫn đang làm “giá”.

Bà Bạch thấy hai đứa nhóc đã bắt đầu chơi với nhau, nở nụ cười nói: “Quên mất không giới thiệu với hai mẹ con, đây là Mễ Dương, là bạn từ nhỏ của Lạc Xuyên, cũng xem như lớn lên dưới mắt chị. Đứa nhỏ này học giỏi lắm, năm ngoái học năm nhất mới được một tháng đã nhảy hai lớp, rất thông minh!”

Lạc Giang Viện hơi kinh ngạc nhìn Mễ Dương, cũng cười khích lệ nói: “Vậy thì thật sự giỏi quá, là thiên tài nhí luôn rồi, bây giờ Lạc Xuyên cũng mới học năm nhất…”

Bà Bạch nói: “Làm gì có, từ nhỏ hai đứa này đã hiếm khi tách nhau ra, một đứa bỗng dưng nhảy lớp, đứa còn lại cũng không chịu yên, mùa xuân năm nay Lạc Xuyên cũng nhảy lớp lên năm ba, hai đứa vẫn học cùng một lớp đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play