Sáng sớm bà cụ Trình đã chờ ở nhà, lúc hai người bọn họ tới thì đồ ăn cũng vừa xong, giống như đã nói ngày hôm qua, bà cụ cố ý làm một vài món mà Bạch Lạc Xuyên thích. Bà cụ kêu hai người họ ăn cơm, cả nhà đối xử rất nhiệt tình với cả hai, một vài người là không biết sao lại ra như này, một vài người mơ hồ cảm nhận được một chút gì đó lại làm bộ không biết, cả nhà thân thích cả năm khó khăn lắm mới có dịp hội tụ với nhau, hai ngày ăn tết này cả nhà cũng chỉ nói những chuyện vui vẻ.

Bình thường bà cụ Trình yêu vô cùng yêu thương những đứa nhỏ, đặc biệt là Mễ Dương lại càng là phủng trong lòng bàn ta mà che chở. Bà cụ nhìn hai vợ chồng Trình Thanh muốn nói rồi lại thôi, sợ hai người họ nói gì đó kích thích bọn nhỏ nên chính mình mở miệng trước, nói: “Các con nhiều người như thế cùng nhau tụ tập một chỗ uống rượu xông tới mẹ đau cả đầu. Mẹ không ngồi chung với mấy đứa, các con ngồi chung một bàn đi, mẹ với mấy đứa nhỏ ngồi một bàn khác, bà cháu náo nhiệt một chút, bọn con đều không được tới quấy rầy.” Bà cụ nói xong thì duỗi tay kéo Mễ Dương đi, còn gọi thêm: “Lạc Xuyên cũng qua đây, ngồi lại gần bà một chút.”

Đúng là bảo vệ không biên giới.

Mễ Dương vừa đi, mấy đứa nhỏ còn lại đều đi qua cùng, Mễ Tuyết thấy ghế không đủ còn vô cùng tự giác ôm ghế của mình lon ton chạy qua. Mấy đứa nhỏ nhà họ Trình từ nhỏ đã có thói quen đi theo anh họ, làm gì cũng rất có tính kỷ luật, giống như một đàn chuột nhỏ cùng một loạt đi qua, cuối cùng còn có một cậu em họ trước khi đi còn thuận tay cầm theo một mâm táo nhỏ, nhìn qua vô cùng thuần thục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play