Giữa trưa, Mễ Dương trực tiếp cuốn gói trốn tới nhà họ Bạch, một phần là vì chính bản thân cậu cũng hơi hoảng, một phần nữa là vì có Bạch Lạc Xuyên kiên trì che chở.
Bạch Lạc Xuyên nói: “Hiện giờ chú Mễ đang nổi nóng, em có về cũng vậy thôi, ông nội cũng nói rồi còn gì, chừng hai ngày nữa là người nhà em sẽ nghĩ thông, giờ em cứ trốn tạm hai ngày trước đi.”
Mễ Dương nghĩ nghĩ, cuối cùng gật đầu đồng ý.
Cậu đã thay giày chơi bóng từ sáng rồi, quyết định ôm tâm lý ‘không bị đánh sẽ không lỗ’ đi trốn hai ngày, chờ cha mẹ hết giận thì hẳn là mọi chuyện sẽ tốt hơn một chút. Chờ đến giữa trưa, Mễ Dương lén lút gọi điện thoại cho bà cụ Trình, bà cụ một lòng che chở cho cháu ngoại, cho nên cũng dặn dò cậu y hệt vậy: “Cháu đi trốn một ngày trước đi, chờ ngày mai hãy trở về, cháu cứ yên tâm, bà đã nói xong với cha mẹ của cháu rồi, khi ăn Tết không được đánh con cháu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT