Mễ Dương ở lâu thêm một lúc nữa, ngồi nói chuyện cùng với Mễ Hồng.
Mễ Hồng nói với cậu: “Lúc trước khi nhà họ Bạch đưa những cuốn sách cổ này tới đây, ông đã phân loại rồi sửa sang lại hết rồi. Có một nửa do bị hỏng quá nhiều cộng thêm giá trị không lớn nên ông không giữ lại nữa. Số còn lại đã được tu sửa xong, ông có mang qua cho ông cụ Bạch xem thử. Nhưng khi đó bên ông ấy đã bổ sung thêm vài quyển sách mới, không cần tới những quyển này nữa. Ông ấy còn nói đây là đồ tư nhân, có nhìn cũng không còn ý nghĩa gì, bảo ông mang đi tìm người yêu sách để tặng.”
Chuyện này Mễ Dương quả thật không nghĩ tới. Rõ ràng hai năm trước ông cụ Bạch vô cùng yêu thích những thứ này, sau khi chuyển nhà cũ còn cố ý di dời nguyên vẹn phòng đọc sách sang bên đó, một khối gỗ cũng không thiếu. Nên cậu thật sự không ngờ cũng có lúc ông cụ lại không cần những cuốn sách này nữa.
Mễ Hồng đặt kẹo óc chó và trà nóng trong tay xuống. Hơi nóng bốc lên, căn phòng yên tĩnh giờ đã không còn lạnh lẽo. Ông ấy nhìn Mễ Dương, chậm rãi nói: “Ông nghĩ tới nghĩ lui cũng không thấy ai phù hợp cả. Vậy nên ông đã chọn ra một vài cuốn sách hay để cất giữ cho riêng mình mình. Lúc về con thích cuốn nào thì cứ nói ông, ông gửi cho con qua đường bưu điện.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT