Nhà edit: Kìa, ai đậu bến sông trăng.
Ngày cưới, tôi bỏ lại bạn trai để đi tìm ánh trăng sáng của mình.
Bạn trai túm lấy tôi, cầu xin tôi đừng đi.
Tôi hất tay anh ta ra, cười dịu dàng: “Lâm Tố Khê, anh có thể đừng vô cớ gây chuyện nữa được không? Anh ấy bị bệnh, anh không thấy sao?"
Giống như nhiều năm trước, tôi tỏ ra hèn mọn đáng thương với anh ta, lại bị anh ta vô tình bỏ rơi trước mặt bạn bè thân thích.
Khi đó anh ta cũng nói như vầy:
"Thời Lam, Lan Lan cô ấy bị bệnh, em có thể đừng vô cớ gây chuyện nữa được không?"
Giờ khắc này, chúng tôi đổi vai cho nhau.