Lông mi Tiêu Mộng Hy run rẩy hỏi: “Anh... tức giận sao?”
Khi hỏi câu này, đuôi mắt cô nhướng cao, nốt ruồi dưới khóe mắt thành một dòng kẻ mảnh, giống như phong cảnh được bút phác họa, làm cô càng thêm xinh đẹp.
Hỏi xong, cô nghiêng đầu lại gần, đồng tử lấp lánh như có ánh sao lén lút chạy ra ngoài, ý cười nơi đáy mắt dần dần sâu thêm.
Cô vươn ngón trỏ chọc chọc ngực Phó Ngọc Khâm: “Anh không tức giận đâu? Đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT