Phó Ngọc Khâm khẽ khàng liếc cô một cái, trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ nhìn vẻ mặt của anh cũng không thể đoán được anh đang nghĩ gì.

Đối với Tiêu Mộng Hy mà nói, điều này tương đương với một hình thức thờ ơ trá hình, cô là kiểu người, mình thờ ơ với người khác thì được, còn người khác thờ ơ với cô, có chút chịu không nổi.

Thời điểm chịu không nổi sẽ muốn làm loạn.

Đặt mông ngồi bên cạnh Phó Ngọc Khâm, gác hai chân lên đùi anh, nũng nịu nói: “Chân em đau quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play