Tôn Lôi cúp điện thoại, vẻ mặt khó phân biệt nhìn qua người nào đó ngồi trên ghế phụ, huyệt thái dương không tự chủ được nhảy thình thịch hồi lâu.

Ngón tay nhịp nhịp vô lăng, nhẹ giọng nói: “Đêm đó chúng ta không có ngủ.”

“Ừm, tôi biết.” Âm thanh vo ve truyền đến, Tề Tuyết cúi đầu mím môi như một đứa trẻ làm sai chuyện, má lúm đồng tiền không còn sâu như mọi khi mà chỉ lờ mờ một hõm tròn nhợt nhạt.

Lúc cô ấy gật đầu, hàng mi dài rũ xuống rung động hai lần, nom bộ dáng cực kỳ đáng thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play