Từ Thục Cầm tính toán thất bại, sắc mặt run rẩy trầm xuống, lửa giận trong lòng giống như nước sôi, sôi trào không ngừng, nhưng bà ta không dám nổi giận trước mặt ông cụ Tống.

Bà ta cúi đầu, nén giận vào trong bụng, tiếp tục ăn cơm.

Đối với quyết định của ông cụ Tống, Tống Nguyên Minh không dám có bất kỳ phản đối nào, ánh mắt nhìn về phía An Tình: “Cháu dâu vừa mới được gả vào cửa, còn chưa từng thấy qua trưởng bối khác trong gia tộc, ngày mai cùng Tống Hàn đi thăm họ đi.”

An Tình khoanh tay tựa vào ghế, vẻ mặt biếng nhác, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc: “Cháu không có thời gian, cháu không đi đâu.”

Nghe thấy An Tình dứt khoát quyết đoán từ chối, gân xanh trên trán Tống Nguyên Minh tức giận không ngừng nổi lên, con nhỏ chết tiệt này, dĩ nhiên không hề nể nang ông ta.

“Đó là trưởng bối gia tộc nhà họ Tống đấy.”

An Tình ngẩng đầu, lông mày thanh tú nhướng lên, dưới hàng mi rậm rạp, đôi mắt đen nhánh, thâm trầm như biển rộng: “Nếu đã là trưởng bối, vậy ngày cháu và Tống Hàn kết hôn, sao họ không tham dự, nếu bọn họ không tham dự hôn lễ của chúng cháu, cháu cũng không cần phải cố ý đi chào bọn họ.”

Từ Thục Cầm nhìn An Tình kiêu ngạo, thái độ ngạo mạn không ai sánh bằng.

Bà ta đứng lên chỉ vào An Tình: “Bố, bố nhìn xem, đây là thái độ mà vãn bối đối với trưởng bối không?”

Ông cụ Tống lạnh lùng nhìn Từ Thục Cầm: “Bố thấy thái độ này của con bé rất tốt, con bé nói đúng, nếu không tham dự hôn lễ của hai đứa thì hai đứa cũng không cần phải đi chào hỏi bọn họ làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play