Với miếng thịt tôm hùm trong miệng, An Tình nói cảm ơn một cách không rõ ràng.

“Bố, sao bố không đợi chúng con rồi bắt đầu.”

Từ Thục Cầm mặc một chiếc váy bó sát màu đỏ từ cửa đi vào.

Mái tóc xoăn nhẹ nóng bỏng buông xõa bên hông, trên khuôn mặt mượt mà trang điểm đậm, cánh tay đeo túi xách hàng hiệu.

Tống Nguyên Minh và Tống Triết theo sát phía sau, cùng nhau đi vào phòng ăn.

Ông cụ Tống tỏ vẻ không vui, một nhà ba người của người con thứ hai: “Đã sớm thông báo trước cho các con rồi mà, là các con tự mình nói có việc, không trở về ăn cơm.”

Nói xong, quay đầu lại nói với An Tình: “Đây là thím của cháu, ngày hai cháu kết hôn, cô ấy có buổi biểu diễn ở nước ngoài, không thể trở về tham gia hôn lễ của hai cháu được.”

An Tình mặt không chút thay đổi đáp lại, nhìn Từ Thục Cầm rồi gật đầu.

Từ Thục Cầm có gia thế bình thường, dựa vào bản thân thi vào học viện hý kịch.

Hiện tại được gả vào nhà họ Tống, trải qua nhiều năm cuộc sống quyền quý như vậy, sớm đã quên cuộc sống lúc trước rồi.

Nhìn bộ dáng thô bỉ của An Tình, trong mắt bà ta tràn đầy sự châm chọc.

Không ngừng đánh giá An Tình từ trên xuống dưới, nhìn cô ăn mặc tùy ý, hơn nữa lại là quần áo rẻ tiền.

Không hề che dấu sự kiêu ngạo trên mặt.

Dời tầm mắt, nhìn về phía ông cụ Tống: “Bố à, con thấy cháu dâu ăn mặc quá tùy ý, như vậy đi ra ngoài sẽ bị người ta cười chê đấy.”

Ông là ông cụ lớn tuổi, ngoại trừ những dịp đặc biệt thì mới mặc vest.

Mặc quần áo riêng đều tương đối thoải mái, ông cụ Tống cúi đầu, nhìn An Tình ăn mặc giản dị: “Bố cảm thấy rất đẹp.”

Sắc mặt Từ Thục Cầm có chút xấu hổ, không được tự nhiên ho khan hai tiếng: “Người trẻ tuổi tuy rằng mặc cái gì cũng đẹp, nhưng nhà họ Tống không phải nhà bình thường, ăn mặc vẫn phải chú ý một chút, thím có mấy bộ đồ cao cấp, chưa mặc lần nào, đợi lát nữa thím bảo người giúp việc đưa tới cho.”

Ý cười nơi khóe miệng An Tình dần dần càng sâu, đôi mắt đen như đầm sâu, hiện lên cảm giác lạnh lẽo.

Cô vẫn chưa lên tiếng.

Tống Hàn buông đũa xuống, nhận lấy khăn tay người giúp việc đưa tới.

Lau ngón tay thon dài trắng nõn, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh như băng: “Thím à, những bộ quần áo kia thím cứ giữ lại tự mặc, dù sao An Ý cũng không cùng tuổi với th

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play
Ứng Dụng TYT
Liên Hệ

TYT - Đọc và nghe truyện

Đầu trang

Người dùng bắt buộc phải tuân thủ quy định và pháp luật của quốc gia có liên quan khi xuất bản nội dung. Chúng tôi từ chối tất cả nội dung không hợp thuần thong mỹ tục, bạo lực, bất hợp pháp và sẽ huỷ chúng ngay khi phát hiện.

Các tác phẩm, bình luận, nội dung hoặc hình ảnh do thành viên đăng tải, người đăng phải chịu trách nhiệm. Nếu vi phạm, ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức khác, chúng tôi sẽ xác minh và gỡ ngay lập tức.

Bản quyền của các tác phẩm trên trang này (tiểu thuyết, bình luận, hình ảnh v.v.) thuộc về tác giả gốc. Trang này chỉ cung cấp chức năng tải lên, lưu trữ và hiển thị.