An Tình ăn sáng xong, xe dừng ở cổng trường.
Cô đeo túi xách của mình, mở cửa và đi xuống.
Bởi vì là thời điểm đi học, sinh viên ở cổng trường rất
đông.
Nhận thấy ánh mắt của các bạn cùng lớp, An Tình nhíu mày,
trong mắt tràn ngập sự không kiên nhẫn, cô không thích loại cảm giác có nhiều
người chú ý này.
Quay đầu lại, nhìn về phía Tống Hàn trong xe: “Không phải
tôi đã nói với anh là đưa tôi đến cửa sau của trường sao?”
Tống Hàn buông tài liệu trong tay xuống, đôi mắt đen nhánh
lộ ra chút ý cười: “Tôi quên nói cho tài xế biết.”
Nói xong, khom người đi xuống xe.
Diện mạo Tống Hàn vô cùng xuất chúng, rất nhanh thu hút được
sự chú ý của các bạn cùng lớp.
Trong đám đông thỉnh thoảng có tiếng bàn tán, xen lẫn tiếng
la hét của nữ sinh.
An Tình càng thấy phiền, đè thấp mũ trên đầu hơn: “Anh ra
ngoài làm gì?”
“Đương nhiên là đưa em vào trường.”
An Tình vội vàng nói: “Đừng, anh đưa đến đây là được rồi.”
Để cho anh đưa vào trường học, chỉ dựa vào diện mạo này, không biết lại gây ra
bao nhiêu chấn động nữa.
Đáy mắt Tống Hàn hiện lên ý cười càng sâu: “Được, nghe lời
em, em nói thế nào thì thế đấy.”
“An Ý, em có sao không? Sao lại xin nghỉ?” Trong đám người
truyền đến giọng của chủ nhiệm khoa Lý Thanh.
Các bạn học hai bên nhao nhao nhường đường cho Lý Thanh.
Lý Thanh âm thầm trầm mặt, đi đến bên cạnh An Tinh, lớn
tiếng giận dữ quát: “Cô đang nói chuyện với em, em không nghe thấy sao?”
Giọng nói chói tai kia khiến An Tình nhíu mày, cô vươn ngón
tay, che l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.