Lúc trước, khi tôi phân vân liệu mình có thích Duẫn Thành không, Kim Hoa cũng phân vân liệu cô ấy có thích Tùng hay không. Khi ấy là lúc chúng tôi đã tốt nghiệp rồi, mỗi người chuẩn bị có một con đường riêng, đến lúc sắp phải chia xa đột nhiên cảm thấy không muốn mất đi một ai đó. Tôi nghĩ chuyện này không phải là hiếm. Chỉ có điều, Kim Hoa phải đi du học, mọi thứ đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi, cô ấy không tin tưởng vào yêu xa, càng không thể vì một người mà thay đổi tất cả. Kim Hoa bảo tôi, nếu cho cô ấy một cơ hội, cô ấy nhất định sẽ tỏ tình, bất kể kết quả có như thế nào, sau này cũng không hối hận.

Nhưng tôi thì không can đảm được như thế.

Tôi đã nghĩ về chuyện mình có thích Duẫn Thành hay không từ nửa năm trước, mỗi lần đối diện với cậu ấy, tôi luôn có cảm giác không giống như với những người khác. Nhưng tại thời điểm ấy, tất cả mọi người trong lớp, kể cả bạn thân của Duẫn Thành cũng nói cậu ấy có bạn gái rồi, cậu ấy cũng chưa từng phủ nhận chuyện này. Cô bạn ấy rất tốt, đã từng thức đêm thức khuya làm đề cương môn sinh cho lớp tôi. Người vì mình mà chịu khổ như thế, không thích làm sao được. Duẫn Thành không giỏi môn gì, cô ấy giỏi môn đó, hai người họ bù trừ cho nhau là hoàn hảo.

Mỗi khi nghĩ mình thích một ai đó, chúng ta thường tìm đến đủ loại bói toán để xem xem liệu mình và người đó có hợp nhau hay không, tỷ lệ thành đôi là bao nhiêu phần trăm. Ngày còn bé, mấy đứa con gái lớp tôi hay có trò bói ngày sinh, bói tên gì đó, lớn lên thì chơi mấy cái test bói trên mạng. Tôi cũng không ngoại lệ, từ lúc bắt đầu cảm thấy mình đối với Duẫn Thành có cái gì đó khác biệt, tôi bắt đầu lên google search "Bói tình yêu", làm từng bài test một, chơi từng cái game một. Có bài bảo chúng tôi hợp nhau đến 98%, có bài lại chỉ bảo có 20%, tôi tức đến mức reload làm lại, chừng nào ra đáp án thỏa mãn thì thôi.

Hết bói trên mạng, tôi bắt đầu tìm đủ thứ sách về cung hoàng đạo, tra thử xem cung của tôi với cậu ấy có hợp nhau hay không. Nhiều hôm đi nhà sách, tôi cứ đứng coi cọp ở quầy sách chiêm tinh đến cả tiếng đồng hồ, say mê lần mò từng quyển một, tìm thông tin về cung của tôi và cậu ấy, thậm chí còn lên mạng tìm đọc truyện viết về hai cung này. Quân thấy hay hay, liền bảo tôi tra giúp xem cung của cậu ấy và Kim Hoa có yêu nhau được không.

"Khi một Bạch Dương tính trẻ con và một Ma Kết thông minh yêu nhau, một sự kết hợp có thể xảy ra, có sự thu hút nhất định giữa 2 người, song để giữ được hòa khí là một điều khó khăn. Khi yếu tố Lửa và Đất cố gắng hòa quyện vào nhau, họ hoặc tạo ra một sự kết hợp tuyệt vời, hoặc sẽ không đi tới đâu cả."

"Uầy chuẩn vãi, nó suốt ngày chê tao trẻ con. Mày, có cách nào để trưởng thành hơn không? Tao muốn trưởng thành, sau này còn sang Canada chăm sóc cho nó."

Kế hoạch của Quân luôn luôn có Kim Hoa trong đó. Từ năm lớp mười, cậu ấy đã tính toán xem làm thế nào để có thể ở cạnh cô ấy, kể cả khi chúng tôi không còn ở cùng một lớp nữa. Kim Hoa đi Singapore, Quân sẽ đi Singapore. Kim Hoa đi Mỹ, cậu ấy cũng sẽ đi Mỹ. Canada có mười tỉnh bang, cậu ấy nói kể cả hai người họ có học khác thành phố đi chăng nữa, cuối tuần nhất định sẽ tới tìm Kim Hoa, không để cô ấy phải vất vả lo lắng một cái gì.

"Tại sao mày luôn luôn muốn tao ở cạnh Quân chứ? Mày biết nó không phải là mẫu người của tao mà, tao muốn người nào trưởng thành hơn tao, có thể chăm sóc được cho tao cơ."

"Suốt bảy năm ở bên cạnh mày, tao đã chứng kiến không biết bao nhiêu người theo đuổi mày rồi. Và nó là người duy nhất luôn đặt mày lên trên tất cả mọi thứ, mọi thứ nó sắp đặt trong tương lai của nó đều có bóng dáng mày. Suốt cả đời, gặp được những người coi mình là báu vật mà nâng niu như thế, có lẽ chả được bao lần."

- -------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau sinh nhật Kim Hoa gần nửa tháng, lớp tôi đi chụp ảnh kỷ yếu lần một.

Theo lẽ thường, tám chín giờ sáng tôi mới chào bình minh, nhưng sáng hôm đó mới chỉ sáu giờ tôi đã dậy gội đầu, rửa mặt, sấy đầu ầm ĩ. Lớp chỉ có sáu đứa con gái thôi, nên chúng tôi thuê makeup ở cùng một chỗ, chín giờ sáng cả đám thuê xe taxi cùng đi. Ông trời chiều lòng người, thời tiết hôm nay đặc biệt đẹp, thậm chí còn có nắng. Sáu đứa chúng tôi chen chúc trên một chiếc taxi bốn chỗ ngồi, ngồi luôn vào lòng nhau, vừa đi vừa thấp thỏm lo bị công an tóm. Tú Anh chụp ảnh Kim Hoa mới đánh kem nền, mặt trắng như cương thi đăng lên group chat của nhóm, lập tức bùng nổ bởi mấy lời trêu ghẹo của đám con trai. Duẫn Thành vừa seen trong group chat, liền nhắn tin cho tôi.

"Chúng mày đã bắt đầu makeup rồi à?"

"Ờ, Kim Hoa đang makeup, lượt sau mới đến lượt tao. Bây giờ tao đang nhìn như nông dân ngồi cạnh công chúa ấy."

"Thế đợi tiếp đi, tao đi ăn đây."

"Này này, mua cái gì đó cho tao ăn với. Bọn tao makeup như này không được ăn đâu, sợ trôi son."

"Đéo."

Biết ngay.

Để phục vụ cho những shoot hình kỷ yếu xinh long lanh lấp lánh, tôi đeo lens. Thật sự, đeo lens vô cùng vô cùng ngứa, điều kiện khí hậu ở Hà Nội không tốt, rất nhiều bụi mịn, tôi còn bị vụn eyeliner với mascara rơi vào mắt nữa, nước mắt chảy ra nhìn thảm vô cùng, chụp ảnh lên còn có thể nhìn thấy vằn đỏ ở mắt. Cơ mà vẫn phải cắn răng chịu, để xinh. Duẫn Thành hỏi tôi sao phải phiền phức như thế làm gì, mới hôm qua tôi đeo lens đến lớp học thêm làm nước mắt rơi đầm đìa, hại cậu ấy còn tưởng tôi đau mắt gì đó, bảo nếu không học được thì thôi, về nhà đi, hôm sau cậu ấy giảng bài cho cũng được. Mãi về sau mới biết tôi đeo lens ngược, cả buổi nhìn như bị mù. Lúc cậu bạn lớp bên cạnh giúp tôi tháo lens ra, mắt tôi đỏ như máu, Hoàng còn cầm điện thoại quay lại một chiếc video để đời mà đến giờ tôi vẫn không dám xem lại.

Tôi không nhớ ý tưởng chụp chung là tôi hay Duẫn Thành đưa ra trước, nhưng cái dáng pose cậu ấy cầm tóc tôi ngửi đó của chúng tôi lúc đó đã được đưa vào video kỷ yếu của lớp tôi. Thành rất thích mùi tóc tôi, mặc dù lúc tôi ngửi thì chả thấy mùi gì đâu, cơ mà trong giờ học cậu ấy rất thích thò tay ra sau lưng tôi cầm tóc để nghịch, dùng ngón tay xoắn đến rối tung lên. Về sau, tôi có nói tôi muốn cắt tóc ngắn, cậu ấy kịch liệt phản đối, đừng, mày để tóc ngắn không đẹp đâu, để tóc dài đi mà, thế nên mỗi lần cần dọa cái gì đó, tôi toàn lôi chuyện cắt tóc ngắn ra, cậu ấy chắc chắn sẽ nhượng bộ. Chỉ có điều, cho đến cuối cùng tôi vẫn cắt tóc. Tóc tôi lúc đó quá dài rồi, lại bị hư nữa, nhưng về sau này, tôi không bao giờ để tóc ngắn nữa, nếu có đi cắt tóc cũng chỉ tỉa một chút ở phần đuôi. Có lẽ tôi đã thật sự hy vọng, một ngày nào đấy Duẫn Thành có thể nghịch tóc tôi như cách cậu ấy đã từng.

Tôi biết Duẫn Thành rất thích bức ảnh chụp chung đấy của chúng tôi, qua hai đợt chụp kỷ yếu, bức ảnh đó và một bức ảnh nữa của tôi là hai bức ảnh duy nhất cậu ấy giữ trong máy điện thoại, kể cả ảnh của cậu ấy cũng không có. Cậu ấy còn từng set chiếc ảnh đó làm lockscreen điện thoại, vui vẻ chụp màn hình khoe cho tôi. Ngoài ra còn một bức ảnh chụp trộm tôi lúc ngủ nữa, cơ mà tôi lỡ tay xóa mất rồi, nghĩ lại thấy đáng tiếc.

Lại nói về bức ảnh chụp chung của bọn tôi. Duẫn Thành hỏi tôi, cậu ấy có thể đặt nó làm avatar facebook hay không.

"Mày không sợ người yêu mày ghen à? Nhỡ nó tạt axit vào tao thì sao?"

"Ùi, sợ quái gì."

Lúc Duẫn Thành đăng tấm ảnh đó lên, cô bạn ấy có vào comment, nhưng tuyệt nhiên không thắc mắc tôi là ai, tại sao lại chụp với cậu ấy thân thiết như thế.

Thực ra, đây không phải là lần đầu tiên Duẫn Thành có rumor yêu đương. Ba năm học chung với cậu ấy, tôi đã nghe đến bốn cái rumor rồi. Trong đó, một cái rumor là với Kim Hoa, một cái là với tôi.

Duẫn Thành với Kim Hoa là anh em kết nghĩa, bình thường rất hay dí sát mặt vào nhau mà nói chuyện, nhìn vào ai cũng có thể hiểu lầm họ đang yêu nhau, nhưng Kim Hoa không e ngại, không đẩy ra, cậu ấy cũng không dè chừng. Đến lúc Quân hỏi tôi, Duẫn Thành thích Kim Hoa à, tôi mới biết có vài lời ra tiếng vào về hai người bọn họ. Khi ấy, tôi chưa thân với Duẫn Thành, tôi chỉ biết Kim Hoa không thích cậu ấy, nên tôi là người đi khắp nơi đính chính chiếc rumor đó. Nhân vật chính thậm chí còn không biết có tin đồn này, mãi đến khi ra trường rồi, tôi kể lại cô ấy mới biết. Có lẽ Kim Hoa có quá nhiều tin đồn, cô ấy không biết chuyện này cũng là điều dễ hiểu.

Còn rumor với tôi, là Thành nói cho tôi biết.

"Chúng nó toàn bảo tao thích mày."

Chúng tôi cãi nhau nhiều như thế, ngủ trưa cũng chung một chỗ, tôi giúp cậu ấy thắt caravat, giúp cậu ấy tẩy da chết môi, có người còn bảo, nhìn chúng tôi chả khác gì cặp vợ chồng hạnh phúc. Những lúc như thế, tôi thường giả điếc, còn cậu ấy chỉ cười cười không nói gì.

Tôi giấu cả lớp cùng với một cô bạn khác ra đằng sau trường tập nhảy, cậu ấy là người mua nước lên cho chúng tôi uống.

Lớp tôi đi tham quan gặp phải mưa rất to, phải leo mấy nghìn bậc thang rất cực khổ, Duẫn Thành là người che ô, cầm áo khoác cho tôi suốt một ngày dài.

Trời trở lạnh một chút, Duẫn Thành chỉ mặc có hai áo, nhưng vẫn đưa một áo cho tôi, nói trời lạnh rồi, chú ý một chút, lần sau đi học mặc cho ấm. Mặc dù tôi biết, mũi cậu ấy không khỏe, thời tiết thay đổi sẽ không thở được, bởi lẽ đã không ít lần hai đứa chúng tôi cùng sổ mũi, cùng nhìn nhau cười khổ.

Duẫn Thành mua đồ uống, chỉ có một cốc, nhưng nếu tôi muốn uống, cậu ấy không ngại đưa cả cốc cho tôi. Đi mua nước lạnh về, cậu ấy sẽ đưa cho tôi trước, hỏi tôi có muốn uống không.

Chúng tôi order đồ ăn về, cậu ấy sẽ là người mở bịch nước chấm cho tôi, vì tôi sợ bẩn, lại còn sợ mùi nước chấm dây ra quần áo. Khẩu vị chúng tôi rất hợp nhau, nên khi cậu ấy mua đồ, tôi sẽ nhờ cậu ấy tiện thể mua thêm một suất.

Trước khi gặp Duẫn Thành, tôi chưa từng ỷ lại vào ai như thế. Việc tôi có thể làm được, có thể chịu đựng được, tôi nhất quyết không nhờ một ai khác, vì tôi đã chuẩn bị sẵn cho một cuộc sống không có đàn ông bên cạnh sau này rồi. Khi tôi xách đồ hộ Hoàng lúc chúng tôi đi siêu thị cùng nhau, Hoàng bảo, mày có thể nữ tính đi một chút không. Tôi không thể nói với cậu ấy, tao không muốn làm phiền người khác quá nhiều, về sau không có chúng mày tao biết nhờ ai cơ chứ.

Duẫn Thành là ngoại lệ duy nhất của tôi. Tôi rất ghét việc đụng chạm tiếp xúc với người khác giới, chỉ có riêng với cậu ấy, thậm chí từ khi chúng tôi chưa thân nhau, tôi đã không bài xích cậu ấy rồi.

Nhưng tôi không biết, Duẫn Thành đối với tôi rốt cuộc là như thế nào.

Từ việc cậu ấy có tận bốn cái rumor tình cảm chỉ trong vòng hai năm, mỗi khi cậu ấy quan tâm tôi, tôi chỉ có thể tự nhủ cậu ấy đối với ai cũng như thế, không chỉ riêng với một mình mình.

Hết chương 8.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play