Bên ngoài,
mưa không còn lớn nữa, nhưng không khí lạnh thì lại ngày một tăng. Gió thổi
mang theo hơi nước, mùi đất, mùi tường, mùi cỏ cây hoa lá tràn vào trong nhà.
Hải
Uyên không cho anh đóng cửa, vì cô muốn căn phòng được thông thoáng, mát mẻ
hơn. Mùi hương ngoài kia hòa quyện với mùi tràm gió trong phòng, bên tai nghe
loáng thoáng tiếng mưa rơi, chôn mình trong ổ chăn ấm với ánh đèn ngủ nhập nhoạng,
quả thực rất bình yên và thư giãn.
Nhưng
sợ gió vào làm bệnh tình cô thêm nặng, nên khe cửa khi nãy được thu hẹp thêm,
chỉ chừa khoảng chừng ba bốn centimet.
Rơi
vào gần khuya rồi, đến cả Chíp và Chum đã ôm cái bụng núng nính đi ngủ, đa số cả
tòa nhà đều tối khịt. Chỉ có căn phòng của Hải Uyên là không, nó còn tồn tại một
ánh đèn dịu nhẹ nơi góc phòng.
Gọi
là giường đôi thì không đúng cho lắm, gọi là giường đơn thì có hơi lớn. Tóm lại,
cái giường vừa vặn cho hai người ngủ, nếu họ có dáng ngủ ngoan.
Hồng
Khánh sợ rằng mình sẽ chiếm chỗ của Hải Uyên, nên tạm thời anh chỉ ngồi một góc
bé tẹo, lưng dựa vào tường.
Anh
nhớ lại những gì Hải Uyên nói, cũng nhớ rằng chắc chắn mình từng bình luận như
vậy, nhưng không nhớ được khi nào. Bỗng nhiên anh nhớ ra, ngoại trừ tài khoản
chính, thì tài khoản phụ cũng được anh sử dụng khá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT